buổi sáng bầu trời sáng rực sau cơn mưa, những giọt nước còn đọng lại trên ngọn cỏ xanh mơn, bầu không khí phảng phất mang theo hương đất tươi mát.Tư Nhuệ thức giấc đôi mắt nặng trĩu, cô chống tay ngồi dậy nhìn xung quanh căn phòng, cõi lòng lại dâng lên một cảm giác trống trải.
Lý Chấn Kiệt đã không về nhà hai ngày qua, anh lấy công việc ra để làm các cớ thật chất là muốn tránh mặt Tư Nhuệ, cô không khóa cửa phòng vì sợ anh sẽ quay về bất chợt, nhưng duờng như cô đã làm những chuyện thừa thải, Tư Nhuệ cuộn người trong chiếc chăn ấm áp một lúc thì ngồi dậy đi vào phòng tắm vệ sinh cá nhân.
Tháng sáu thời tiết âm u, cơn mưa rào rí rít bên ngoài cửa sổ còn đọng lại những giọt nước mưa. Tư Nhuệ đi đến bên bệ cửa sổ ngồi xuống nhìn những gọt nuớc đang chảy xuống, bất giác cô đưa tay lên vẽ một vòng tròn, cuộc sống của cô đang quanh quẩn như chiếc vòng tròn cô vừa mình vẽ ra, Nước mắt lặng lẽ rơi xuống, cô đang đau lòng cho cuộc hôn nhân mà bản thân đang không biết phải xử trí như thế nào vì lúc nào anh cũng là người trốn tránh.
......................
Cuối tuần hoàng cung có một buổi yế tiệc, theo thường lệ yến tiệc sẽ được tổ chức một lần trong năm để tri ân những người đã hết mình làm việc và trung thành phục vụ cho hoàng tộc, yến tiệc có mặt đầy đủ tất cả mọi người mang dòng dỗi hoàng tộc, Lý Nhã Đan cũng được gọi đến, chỉ có ngày này anh ấy mới thật sự được gọi vào hoàng cung với vị trí là một người mang dòng máu hoàng gia, Lý Nhã Đan cũng rất mong đợi được đến tham dự yến tiệc mặc dù trong mắt mọi người anh ấy chỉ là một đứa con riêng không được xem trọng nhưng Lý Nhã Đan không ngừng thể hiện bản thân để một ngày nào đó nữ hoàng sẽ nhìn thấy được tài năng của mình mà công nhận anh ấy.
Hoàng cung đã nháo nhịp hơn thường ngày, mọi người đang chuẩn bị để bước xuống sảnh chào đón quan khách đến tham dự. Mọi người xuất hiện trong diện mạo chỉnh chu nhất, cho đến ngày hôm nay Tư Nhuệ mới chạm mặt Lý Chấn Kiệt, anh giỏi nhất là việc trốn tránh sau khi làm tổn thương cô, Tư Nhuệ nhìn người đàn ông trước mắt không chút dao động, anh cũng trở nên lúng túng khi gặp Tư Nhuệ, nhưng Lý Chấn Kiệt không nhịn được nên đã lên tiếng trước.
“ Sức khỏe thế nào rồi?”
Không gian chỉ có tiếng hít thở của Tư Nhuệ, cô trong chiếc váy lộng lẫy kết hợp với đôi giày cao gót yêu kiều dừng bước trước câu hỏi của Lý Chấn Kiệt.
“ Nếu không khỏe đã không đứng ở đây rồi.”
Lý Chấn Kiệt nghe được câu trả lời của cô thì càng trở nên khó chịu, anh hối hận vì đãn mở lời trước.
“ Vẫn cách nói chuyện đó, khá đấy sau mọi chuyện anh lại là người có lỗi với em hay sao, em không cảm thấy bản thân cũng đã có lỗi với anh một chút nào sao.”
Tư Nhuệ kêu ngạo bước đi thanh thoát.
“ Nếu như tôi có lỗi thì đã thẳng thắng đối diện, chứ không tìm cách trốn tránh như ai đó, dù sao thì cũng phải làm tròn vai trò của mình trong ngày hôm nay, anh diễn cho tốt vào, đừng để mọi người nghĩ không hay về mối quan hệ của chúng ta.”
Cô muốn hòa bình mà sống cho qua ngày vì bản thân cũng chẳng muốn tranh giành tình yêu của Lý Chấn Kiệt, chỉ càng thêm đau lòng và mệt mỏi.
Nữ hoàng xuất hiện với lễ phục sang trọng cầu kì, trong bà rất cao quý mọi người điều cúi đầu chào hỏi bà đó là sự tôn trọng. Công nương và công tước cũng đi ở ở phía sau, tiếp theo là hai vị hoàng tử và hoàng phi, yến tiệc mang theo một sự trang trọng đậm chất hoàng gia, buổi yến tiệc này được đích thân nữ hoàng chỉ huy và được chuẩn bị một cách hoàn hảo nhất có thể, ba mẹ của Tư Nhuệ và Lưu Đàm cũng được vinh dự mời đến tham dự yến tiệc. Bọn họ nhìn con gái của mình xuất hiện bên cạnh hoàng tử thì không khỏi tự hào, Tư Nhuệ nhìn thấy ba mẹ thoáng chốc tâm trạng liền trùng xuống, cô không muốn bọn họ nhìn ra giữa mình và Lý Chấn Kiệt đang xảy ra mâu thuẫn, nên luôn nở một nụ cười trên môi đầy gượng gạo.
Mọi người ngồi vào bàn tiệc Nữ Hoàng đứng lên phát biểu một vài câu, rồi thông báo buổi tiệc bắt đầu mời mọi người cùng dùng bữa.
Buổi yến tiệc của hoàng gia không thể nào thiếu những màn khiêu vũ đặt sắc mọi người bắt đầu tập trung đến phòng khiêu vũ. Căn phòng rực rỡ, hai bên có những bức tranh sơn dầu treo tường, phía trên là sáu đèn chùm pha lê khổng lồ, kết hợp với không gian vô cùng rộng rãi. Tiếng nhạc của ban nhạc đã vang lên mọi người cùng hòa vào bên trong để khiêu vũ, Lưu Đàm và Lý Chấn Phong tạo nên một màn khiêu vũ tuyệt đẹp cả hai vô cùng hiểu ý nhau.
Nếu đã là con nhà hào môn thì những vũ điệu khiêu vũ này chắc chắn sẽ biết, Tư Nhuệ đã được học nó năm mười tám tuổi, cô và Lý Chấn Kiệt cũng thể hiện trình độ khiêu vũ của mình hai người ở gần nhau đến mức, Tư Nhuệ có thể cảm nhận được hơi ấm của anh, nhưng lại có một sự ngượng ngùng tạo ra khoảng cách giữa hai người, cô vô tình vấp vào chân của Lý Chấn Kiệt, Tư Nhuệ không để ý đến tiết tấu của âm nhạc, đầu óc cứ thẩn thờ đến lúc vấp vào chân của Lý Chấn Kiệt, nên đã ngã vào lòng anh, cô ngại ngùng ngẩng đầu lên nhìn anh.
“ Xin lỗi.”
Lý Chấn Kiệt cũng không có ý trách cô chỉ vỗ nhẹ vào lưng của Tư Nhuệ nhắc nhở.
“ Chú ý một chút.”