Tư Nhuệ không thể nào ngồi yên được trong lòng cô cứ bồn chồn lo lắng, nên đã quyết định đến bệnh viện xem tình hình của Tử Quân như thế nào, Tư Nhuệ thay đồ rồi đi ra bên ngoài, từ lúc bắt đầu cuộc hội thoại giữa hai chị em đến bây giờ, Mỹ Dung đã nghe lén hết tất cả cô ta mỉm cười đầy đắc ý rồi gọi điện cho một tay báo chí đi theo Tư Nhuệ để săn đón tin nóng về hoàng gia.
" Anh không sao chứ?"
Tư Nhuệ bước vào phòng bệnh với vẻ mặt đầy lo lắng, Tử Quân hơi bất ngờ khi nhìn thấy sự xuất hiện của Tư Nhuệ.
" Sao em lại biết anh đang ở đây?"
Tư Nhuệ mang giỏ trái cây đặt lên bàn lo lắng nói.
" Là Tư Huyền nói cho em biết, sao không trả lời em anh cảm thấy thế nào rồi?"
Tử Quân định lên tiếng nói nhưng cánh cửa đột nhiên mở ra.
" Tôi mang đồ ăn đến đây hôm nay tôi nấu món..."
Y Nhiên nhìn thấy Tư Nhuệ liện sượng người lại.
" Tôi xin lỗi vì đã xuất hiện đường đột."
Tử Quân liền giải thích với Y Nhiên.
" Không sao đây là bạn của tôi, cô không cần ngại đâu."
Y Nhiên mang hộp thức ăn đến cho Tử Quân.
" Này ăn đi cho nóng tôi đi làm việc đây."
Tử Quân đón nhập hộp cơm rồi mỉn cười cám ơn.
" Cảm ơn cô tôi sẽ ăn thật ngon miệng."
Tư Nhuệ cảm thấy rất vui vì cuối cùng Tử Quân cũng đã chịu mở lòng mình ra đón nhận lòng tốt của người con gái khác.
" Hai người đã đi đến bước đường nào rồi?"
Tử Quân cười ngại ngùng.
" Không phải như em nghĩ đâu."
Tư Nhuệ ngồi gọt trái cây cho Tử Quân ăn, cô cũng ân cần giúp đỡ cho anh ấy, để Tử Quân nhanh chóng được bình phục. Hai người đi ra bên ngoài để hóng gió mấy ngày nằm ở bệnh viện khiến cho Tử Quân cảm thấy hơi khó chịu.
" Cuộc sống của em dạo này sao rồi, chồng của em còn gây chuyện với em nữa hay không?"
Tư Nhuệ luôn cố tỏ ra là mình ổn cô mỉm cười nói.
" Vẫn bình thường, cuộc sống của em vẫn cứ thế mà tiếp diễn, em đã học được cách an phận để làm một người vợ hiền rồi, còn anh thì sao tìm hiểu cô gái đó đi, cô ấy cũng xinh đẹp tính tin còn rất cởi mở."
Tư Nhuệ đưa Tử Quân đến ghế đã đỡ anh ấy ngồi xuống.
" Anh cũng không biết nữa, cứ để duyên tự đến mà thôi."
Phía bên này Y Nhiên đang tò mò cô ấy cứ thấp thỏm lầm bầm trong miệng.
" Cô gái đó là ai vậy, không biết hai người bọn họ có mối quan hệ như thế nào nữa."
Tư Nhuệ ở bên cạnh Tử Quân đến tận chiều cô muốn trò chuyện với anh một lúc vì hai người không biết còn gặp nhau được mấy lần nữa, Tư Nhuệ đã chấp nhận buông bỏ tất cả và đã xem Tử Quân như một người bạn tâm giao của mình.
Sau khi Tư Nhuệ rời khỏi bệnh viện, có một người đàn ông vẫn luôn theo dõi cô từ sáng đến giờ, mà Tư Nhuệ không hề hay biết điều gì đang xảy ra với mình.
Lúc Cô quay về hoàng cung thì trời cũng đã sập tối, Tư Nhuệ bước lên phòng cô vừa định mở cửa đi vào Mỹ Dung đã đi đến châm biếm nói.
" Chúc mừng cô đã gặp được người tình cũ."
Tư Nhuệ không để tâm cho lắm cô mở cửa phòng đi vào bên trong, Lý Chấn Kiệt đang ngồi trên ghế gương mặt rất nghiêm trọng.
" Em vừa đi đâu về vậy?"
Tư Nhuệ muốn trả lời hoa loa cho qua chuyện.
" Gặp bạn."
Lý Chấn Kiệt quay lại nhìn cô trên gương mặt có chút phẫn nộ.
" Bạn nào có cần giấu giếm như thế không?"
Quay lại khoảng một tiếng trước Lúc Lý Chấn Kiệt vừa từ công ty trở về một người đàn ông đã chặn ở đầu xe của anh, đưa cho anh xem những bước ảnh mà mình đã chụp lén lúc Tư Nhuệ đến thăm Tử Quân ở trong bệnh viện, Lý Chấn Kiệt vẫn chưa kịp hỏi người đàn ông đó đã rời đi, anh không hiểu tại sao người đàn ông lạ mặt đó lại có được những bức hình này, nhưng người đứng đằng sau thao túng tất cả là Mỹ Dung, cô ta đang tìm cách chia rẽ mối quan hệ tình cảm của hai người để có thể dễ dàng xen vào chiếm lấy tình yêu của Lý Chấn Kiệt.
.....
Lý Chấn Kiệt ném những bức ảnh người đàn ông đó đưa cho mình lên giường, Tư Nhuệ nhìn theo sự di chuyển của những bức ảnh đó, cô hơi bất ngờ và đã hiểu lầm rằng Lý Chấn Kiệt cho người theo dõi mình không tôn trọng quyền riêng tư của cô.
" Anh cho người theo dõi em sao?"
Lý Chấn Kiệt lại tưởng Tư Nhuệ đi gặp người tình cũ còn quay về gây chuyện với anh.
" Em phải giải thích rõ ràng em đã hứa rằng sẽ không đến gặp anh ta nữa kia mà, tại sao lại không giữ lời, còn muốn gây sự với anh hay sao."
Tư Nhuệ cầm lấy những bước ảnh lên cô đưa đến trước mặt Lý Chấn Kiệt.
" Nhưng anh có cảm thấy là mình quá đáng hay không, cho người theo dõi em, anh có xem trọng quyền riêng tư của em nữa hay không."
Lý Chấn Kiệt giật lấy những bức hình trong tay của Tư Nhuệ rồi xé ra thành nhiều mảnh.
" Quyền riêng tư sao, quyền riêng tư của em là lén lút đi gặp tình cũ của mình hay sao."
Tư Nhuệ hít một hơi thật sâu cô cố gắng giữ bình tĩnh, hạ giọng để không làm lớn chuyện.
" Anh ấy phải phẫu thuật nằm trong bệnh viện, ba mẹ lại ở nước ngoài không ai chăm sóc, em chỉ đến hỏi thăm xong rồi về ngoài ra không có bất cứ chuyện gì khác, anh lại cho người theo dõi em vậy là từ đầu đến cuối anh vẫn không tin tưởng em, anh khiến cho em thất vọng về anh lắm."
Lý Chấn Kiệt cũng không chịu nhượng bộ anh bắt đầu lớn tiếng với Tư Nhuệ.
" Anh cũng rất muốn tin tưởng em, nhưng em lại không mang cho anh cảm giác an toàn, thì làm sao anh có thể tin tưởng em được đây, suốt ngày ở bên cạnh nhau mà sơ hở là em lại tìm gặp tình cũ của mình thì làm sao anh có thể yên tâm đây Tư Nhuệ."