Ở nhà Nữ Hoàng và công nương đang lo rầu về việc Tư Nhuệ và Lưu Đàm vẫn chưa có tin vui gì cả, bọn họ rất mong chờ có cháu để ẵm bồng.
" Con có nghĩ ra phương án nào khác không, tại sao mãi cho đến tận bây giờ bọn chúng chưa có tin vui gì cả."
" Mẹ à con nghĩ mấy đứa trẻ vẫn chưa muốn sinh con thôi từ từ đi mẹ." _ Công nương hiểu xu hướng của giới trẻ ngày nay không muốn bị con cái ràng buộc.
" Gần một năm rồi đấy từ từ đến bao giờ nữa, hình như hai cháu dâu của mẹ hơi ốm thì phải, có lẽ đó là nguyên nhân, chúng ta phải tẩm bổ cho hai đứa nó." _ Nữ Hoàng gấp gáp đến mức không thể nào ngồi yên được nữa.
Công nương liền ngăn ý định của bà lại.
" Không phải ở hai cô con dâu đâu, tại vì công việc của Chấn Kiệt và Chấn Phong bận bịu quá thôi."
Nữ hoàng suy nghĩ một lúc thì chợt nghĩ ra điều gì đó.
" Hay là chúng ta tạo không gian riêng cho bọn chúng, một chuyến đi chơi cùng nhau."
Công nương liền lắc đầu phản bát.
" Con nghĩ không khả thi đâu, bây giờ ở công ty đang xảy ra rất nhiều vấn đề cần giải quyết, tính khí của hai hoàng tử con thừa biết không bao giờ bỏ công việc chỉ để đi du lịch."
Đúng lúc Lý Chấn Kiệt và Tư Nhuệ quay về, hai người cứ nắm tay nhau đi vào nhà trên môi luôn nở nụ cười đầy hạnh phúc, Tư Nhuệ lễ phép đi đến chào hỏi bà nội và mẹ chồng, nhìn đôi vợ chồng trẻ hoà hai người rất vừa ý.
" Chuyến đi chơi có vui không?"
Công nương hào hứng hỏi, Tư Nhuệ gật đầu nói mỉm cười nói.
" Dạ rất vui."
Đột nhiên Lý Chấn Kiệt nhận được cuộc gọi đến, anh chao mày lại rồi tắt máy, rồi đi đến nói với mọi người.
" Con đến công ty một lúc."
Nói rồi anh quay người rời đi, dù rất bận rộn với công việc nhưng Lý Chấn Kiệt vẫn dành thời gian cho vợ mình đưa vợ đi chơi, vì anh không muốn cuộc hôn nhân của hai người trở nên xa cách chỉ vì công việc.
Suốt ngày hôm nay bà nội ngồi xem những món ăn tốt cho thể lực của nam giới. Đến tối khi Lý Chấn Kiệt và Lý Chấn Phong quay về nhà trên bàn ăn đã có rất nhiều món ăn thịnh soạn hai người ngồi vào ghế nhìn xuống bàn thức ăn với vẻ mặt hơi bất ngờ.
" Hôm nay là ngày gì đặc biệt sao mà nấu nhiều thức ăn lạ thế."
Lý Chấn Phong tò mò hỏi, nhưng nữ hoàng chỉ cười rồi thúc giục hai đứa cháu trai của mình ăn.
" Không là ngày gì hết, bà muốn tẩm bổ cho các cháu của bà thôi mà mau ăn đi."
Mọi người không hoài nghi gì nhiều mà cầm bát lên ăn, sau bữa bà nội còn thúc dục các cháu về phòng nghỉ ngơi, không ai biết được kế hoạch này ngoại trừ nữ hoàng và công nương.
Lý Chấn Kiệt sau khi tắm xong đi ra bên ngoài, nhìn thấy dáng vẻ đang đọc sách của Tư Nhuệ, cơ thể liền cảm thấy rạo rực khó chịu, anh đưa mắt nhìn từ trên xuống dưới rồi bất giác mím môi lai đi đến chỗ của cô, Tư Nhuệ cảm giác được mùi nguy hiểm cô quay lại nhìn, đã thấy Lý Chấn Kiệt áp sát vào người mình, Tư Nhuệ buộc miệng nói.
" Anh làm gì vậy?"
Lý Chấn Kiệt không trả lời mà cứ hít hà mùi hương trên cơ thể của cô, anh hôn lên cổ của Tư Nhuệ rồi đưa tay sờ soạng lung tung, Tư Nhuệ nắm lấy tay của Lý Chấn Kiệt lại không cho anh tiếp tục làm loạn.
" Em đang đến kì."
Lý Chấn Kiệt như bị tạt vào một gáo nước lạnh, anh dừng lại rồi đứng lên bắt đầu bực dọc tiếp tục đi vào phòng tắm để dội nước lạnh lên người cho bình tĩnh lại.
" Hôm nay mình sao vậy, thường ngày kiềm chế rất giỏi mà, dù cô ấy có chủ động cũng không lung lay vậy mà cứ...."
Sau một màng tự luyến Lý Chấn Kiệt đi ra ngoài, Tư Nhuệ đúng là muốn bức chết anh mà, cô nằm sấp trên giường chiếc váy ngủ mỏng manh phũ xuống lộ ra đường cong tuyệt mỹ của mình, nhìn bờ mông căng tròn của cô, Lý Chấn Kiệt chỉ biết nuốt nước bọt, còn cả dây áo đang rơi xuống, bờ ngực phập phồng ẩn hiện, Lý Chấn Kiệt vò đầu bứt tóc, khó chịu nói.
" Tư Nhuệ lấy quần áo kín đáo mặc vào cho anh."
Tư Nhuệ khó hiểu nhìn Lý Chấn Kiệt nói.
" Sao vậy em thích mặc thoải mái một chút, ngày thường em cũng mặc mà, hôm nay anh lạ lắm đấy."
Lý Chấn Kiệt cố gắng kiềm nén bản thân lại.
" Em đang hại chết anh đấy."
Không thể nào chịu được cơ thể cứ rạo rực như thế này thì làm sao anh có thể nằm bên cạnh cô mà ngủ được, Lý Chấn Kiệt mở cửa đi ra ngoài để giải tỏa tâm trạng đang vô cùng tồi tệ của mình, vừa bước ra khỏi phòng Lý Chấn Phong cũng bước ra, hai anh em họ nhìn nhau liền hiểu ý đối phương.
Cả hai đi ra bên ngoài ngồi Lý Chấn Phong bực tức nói.
" Tự nhiên lại có vào lúc này."
Lý Chấn Kiệt quay sang hỏi Lý Chấn Phong.
" Vợ em cũng vậy sao?"
Anh ấy gật đầu.
" Đúng vậy, đúng là khó chịu chết đi được, hình như thức ăn lúc nảy có vấn đề thì phải."
Hai người bắt đầu hoài không hiểu cơ thể bị làm sao mà cứ khó chịu nóng bức.
" Bà đang âm mưu gì đó thì phải."
Lý Chấn Phong hoài nghi nói.
" Thôi em cứ ngồi đó chịu đựng đi anh đi phòng xin cô ấy thử xem sao."
Lý Chấn Phong liền ngăn anh trai lại.
" Đừng dại dột phụ nữ tới kì rất khó chịu, lúc nảy em chỉ vừa tiến đến cô ấy đã đạp em xuống giường."
Lý Chấn Kiệt tỏ vẻ bất ngờ.
" ghê gớm vậy sao."
Hai người đồng loạt thở dài bọn họ đã bị bà nội chơi một vố đau đớn.