Lưu Đàm vẫn rất kiên định cô ấy không ngần ngại nói lại.
" Tôi nói là nếu anh cứ thích gây chuyện thì chúng ta sẽ ly hôn."
Nói rồi cô quay người đi vào bên trong, Lý Chấn Phong ôm cục tức trong lòng mà đuổi theo Lưu Đàm.
" Đứng lại chưa nói chuyện xong mà."
Lưu Đàm vẫn cứ bước đi không nghe Lý Chấn Phong nói, anh ấy vẫn kiên nhẫn lái xe đi vào nhà rồi đuổi theo Lưu Đàm.
" Đứng lại cho anh."
Lưu Đàm bị Lý Chấn Phong nắm lấy cánh tay lại, cô ấy dứt khoát giật ra.
"Đủ rồi đấy anh đúng là dai như đỉa mà, còn cằn nhằn bên tay em nữa thì tối nay đừng có mà lên giường."
Lý Chấn Phong nghe Lưu Đàm nói có vài phần hơn chột dạ anh ấy bắt đầu nhẹ giọng lại nói.
" Anh chỉ muốn nói chuyện với em thôi mà, em cứ bước đi không chịu nghe anh nói nên anh hơi cáu thôi."
Lưu Đàm chán nản với bản tính ghen tuông rồi gây chuyện vô cớ của Lý Chấn Phong, cô ấy cũng vừa mới tan làm về mà cứ phải gây gỗ bản thân cũng cảm thấy mệt mỏi.
" Đủ rồi đấy em đang rất mệt."
Lý Chấn Phong cũng không chịu thua thiệt.
" Anh cũng rất mệt nhưng anh không muốn em nói ra hai chữ ly hôn, từ giờ đừng nói như thế nữa."
Lưu Đàm liếc nhìn Lý Chấn Phong giọng nói vô cùng tâm trạng.
" Anh có dám thề rằng sẽ ở bên cạnh em suốt đời hay không, đàn ông ai mà chẳng thích thú với những thứ mới lạ bên ngoài, chuyện ly hôn không xảy ra thì tốt, nếu em phát hiện ra anh làm gì có lỗi với mình em sẽ không bao giờ tha thứ cho anh và dứt khoát ly hôn."
Lý Chấn Phong không ngờ Lưu Đàm lại suy nghĩ nhiều đến như thế anh ấy chưa bao giờ nghĩ đến chuyện phản bội Lưu Đàm và cũng sẽ không bao giờ làm điều đó.
" Em suy nghĩ quá nhiều rồi đấy."
Lưu Đàm quay người đi vào trong.
" Em mệt rồi muốn nghĩ ngơi, có gì nói chuyện sao đi."
Lưu Đàm bước đi thật nhanh, Lý Chấn Phong vẫn mặt dày chạy theo, mọi người chứng cảnh tượng cãi nhau của hai người chỉ biết thở dài, nữ hoàng cảm thấy lo lắng cho cuộc hôn nhân của hai đứa cháu trai.
" Lại cãi nhau, hết Chấn Kiệt bây giờ là Chấn Phong, ta cảm thấy lo lắng quá, vì chỉ muốn hai đứa nó yên bề gia thất mà đã ép buộc bọn chúng kết hôn, không biết ta đã làm đúng chưa."
Công nương lên tiếng an ủi nữ hoàng.
" Vợ chồng mới cưới cãi nhau là chuyện bình thường, có như thế bọn chúng mới thấu hiểu nhau và trân trọng tình cảm của nhau nhiều hơn, mẹ đừng nghĩ nhiều quá."
Bản thân công nương cũng là do liên hôn gia tộc, cuối cùng bà nhận được gì ngoài đứa con ngoài giá thú và sự phản bội của công tước, nếu không có sự ham mê những thứ mới mẻ thì cuộc hôn nhân của hai sẽ cùng nhau đi đến cuối đời, vì mẹ của Lý Chấn Kiệt quá vị tha chấp nhận để cho chồng mình có con riêng với người phụ nữ đó, nhiều năm qua bà luôn sống trong sự lạnh nhạt của chồng mình.
Buổi tối đến giờ đi ngủ Lưu Đàm và Lý Chấn Phong nằm quay lưng lại với nhau, cả hai đang giữ khoảng cách không ai nói chuyện với ai, bỗng nhiên Lưu Đàm nghe có tiếng khóc thúc thít, cô ấy ngồi dậy quay sang nhìn Lý Chấn Phong.
" Anh đang khóc sao?"
Lý Chấn Phong không trả lời mà chỉ im lặng, Lưu Đàm lật người anh ấy lại nhìn thấy trên mặt là những giọt nước mắt ấm ức Lưu Đàm hơi bất ngờ cô ấy không nghĩ Lý Chấn Phong lại yếu đuối đến như thế.
" Có chuyện gì vậy tại sao lại khóc?"
Lý Chấn Phong nhít người đến ôm lấy Lưu Đàm áp má vào bụng cô như một đứa trẻ.
" Tại sao em lại nói muốn ly hôn với anh, có biết là anh đau lòng lắm không hả."
Lưu Đàm đưa tay vuốt tóc Lý Chấn Phong như đang làm với con trai của mình.
" Thì lúc ấy em hơi tức giận, vậy mà cũng khóc nữa sao, đúng là mao nước mắt thật đấy."
Lý Chấn Phong đưa tay dụi mắt ấm ức nói.
" Em nói là anh sẽ thay lòng bỏ rơi em, anh chưa bao giờ nghĩ đến chuyện đó, anh không phải loại người như thế, em đừng có những suy nghĩ đó nữa, anh cũng chỉ muốn em không phải vất vả nên mới khuyên em nghỉ việc, anh không hề muốn giam lỏng em gì cả."
Lưu Đàm nhìn thấy hình ảnh đáng thương của Lý Chấn Phong thì cũng không giận anh nổi nữa.
" Em biết rồi, nhưng từ nay trở về sao không được ghen tuông vô cớ như thế nữa, những người đàn ông đó không lọt vào mắt em đâu chỉ có anh mới là người mà em chọn nên ngay từ đầu gặp anh em đã muốn kết hôn với anh đấy."
Lưu Đàm lại tiếp tục lên tiếng trêu chọc.
" Lúc đầu chẳng phải có người luôn tỏ vẻ lạnh lùng không muốn kết hôn với em hay sao."
Lý Chấn Phong vội vàng phản biện.
" Không có lúc ấy anh thích em chết đi được,.nhưng đang cố tỏ vẻ một chút cho em nhìn thấy được sự đẹp trai của anh mà thôi."
Lưu Đàm gật đầu cảm thán.
" Vậy à, được rồi không khóc nữa đi ngủ thôi, sao này đừng vì những chuyện nhỏ mà mâu thuẫn với nhau nữa."
Lý Chấn Phong gật đầu ngoan ngoãn nói.
" Anh biết rồi."
Lưu Đàm đẩy Lý Chấn Phong ra, nhưng anh ấy vẫn cứ ôm chặt khiến cho Lưu Đàm khó hiểu.
" Anh nhít người sang một bên có được không."
Lý Chấn Phong bắt đầu giở trò anh ấy đưa cái tay hư hỏng của mình vào váy ngủ của Lưu Đàm, khiến cho cô giật mình.
" Anh đang làm gì vậy?"
Lý Chấn Phong kéo Lưu Đàm xuống để cô nằm trong lòng của mình rồi hôn lên trán của Lưu Đàm.
" Anh không ngủ được nữa rồi."
Lưu Đàm đẩy Lý Chấn Phong ra.
" Vậy thì sao?"
Lý Chấn Phong áp sát mặt của mình vào mặt vợ.
" Mình tạo em bé đi em."
Lưu Đàm chưa kịp từ chối thì Lý Chấn Phong đã hành động.