Lý Chấn Kiệt bế thốc Tư Nhuệ lên, cô liền hoảng loạn vùng vẫy.
" Anh muốn làm gì buông tôi ra."
Lý Chấn Kiệt ném Tư Nhuệ xuống giường, rồi dùng hai tay khoá chặt hai tay cô lại.
" Cô làm gì phản ứng ghê gớm vậy, hay là muốn giữ gìn bản thân để bỏ trốn cùng tên người tình của mình."
Tư Nhuệ tức đến nổi đôi môi run run, cô nhìn Lý Chấn Kiệt bằng sự phẩn nộ, nếu anh đã nghĩ cô như thế thì cô cũng chẳng muốn đôi co chi thêm cho mệt lòng.
" Đúng đó thì sao anh nghĩ bản thân mình là ai mà lại nói chuyện kiểu đó, mở miệng ra là người tình cũ này nọ vậy cho hỏi anh đã có bao nhiêu người tình cũ, anh đã làm cho bao nhiêu cô gái phải khóc lóc vì mình, anh hãnh diện lắm sao, dù sao anh ấy cũng đối xử với tôi rất dịu dàng không bao giờ bạo lực khiến cho tôi đau đớn như khi tôi ở với anh."
Lý Chấn Kiệt bị Tư Nhuệ chọc cho sấp tức chết, anh cúi đầu xuống sát mặt vào mặt của Tư Nhuệ, cô quay sang nơi khác né tránh.
" Cô giỏi lắm thích trả treo lắm sao."
Tư Nhuệ vùng vẫy nói.
" Buông ra nếu không đừng trách tôi."
Lý Chấn Kiệt nhếch mép khiêu khích nói.
" Cô định làm gì tôi."
Cơ thể cao lớn của anh đã áp chế Tư Nhuệ, khiến cho cô bất lực không thể nào nhúc nhích được nữa, Lý Chấn Kiệt cúi xuống cưỡng hôn cô một cách ngấu nghiến, Tư Nhuệ liền cắn mạnh vào môi dưới của anh mùi máu tanh lan ra khắp khoang miệng, Lý Chấn Kiệt dùng một tay giữ chặt hai tay của Tư Nhuệ, tay còn lại sờ lên môi mình, một màu đỏ nổi trên lòng bàn tay của anh, Lý Chấn Kiệt nhìn Tư Nhuệ khinh bỉ nói.
" Cô được lắm muốn ám sát chồng mình bằng cách này hay sao."
Anh bạo lực vén cao chiếc váy của Tư Nhuệ, quần lót của cô đã bị lộ ra, Tư Nhuệ cảm thấy xấu hổ cô nhỏ giọng nói.
" Anh muốn làm gì vậy, tha cho tôi đi mà."
Lý Chấn Kiệt không nghe những gì cô nói, anh vẫn tiếp tục mân mê xuống xương quai xanh của Tư Nhuệ, cô nhắm mắt cam chịu sự giày vò của Lý Chấn Kiệt, lại một lần nữa anh tiếp tục điên cuồng hôn lên môi của Tư Nhuệ, Lý Chấn Kiệt muốn Tư Nhuệ phải hoàn toàn phục tùng mình, cô cắn chặt răng không cho anh xâm nhập vào khoang miệng của mình, Lý Chấn Kiệt thấy Tư Nhuệ vô cùng cứng đầu, anh lần qua tai của Tư Nhuệ thì thầm vào tai cô, nhưng thật chất là những lời đe doạ.
" Hay là tôi đi nói cho hai bên gia đình biết cô không muốn ngủ cùng chồng mình vì tơ tưởng người đàn ông khác, rồi tôi sẽ viết đơn ly hôn với cô."
Tư Nhuệ cảm thấy thật sự quá kinh tởm những lời Lý Chấn Kiệt nói, không ngờ con người của anh lại đáng ghét như thế, nước mắt tuông rơi ra khoé mắt của Tư Nhuệ, cô đã vô cùng đau lòng trước sự xỉ vả và giày vò của Lý Chấn Kiệt, anh muốn Tư Nhuệ phục tùng mình nên mới dùng cách này để đe doạ cô.
Tư Nhuệ nằm im bất động cô không còn chống cự lại nữa, Lý Chấn Kiệt tiếp tục hôn lên môi cô, Tư Nhuệ cứ nằm im như một xác chết khiến cho Lý Chấn Kiệt mất hứng, anh buông cô ra rồi đứng lên nói.
" Đúng là mất hết cả hứng, những cô gái được tôi cho tiền còn tốt hơn cô."
Anh đứng lên đi vào phòng tắm, Tư Nhuệ quay người nằm nghiêng lại, ôm lấy cơ thể khóc nức nở, chỉ mới vừa về làm vợ của Lý Chấn Kiệt mà cô phải chịu những lời nói cay nghiệt của anh, Tư Nhuệ bắt đầu cảm thấy vô cùng tuyệt vọng, khoảng thời gian sao này không biết cô sẽ sống như thế nào.
Lý Chấn Kiệt tắm xong, anh chỉ mặc một chiếc quần đùi không mặc áo để lộ phần thân trên cứng rắn đầy mê hoặc, anh thản nhiên đi ra lướt qua Tư Nhuệ một cách lạnh lùng đến phòng thay đồ, Tư Nhuệ đứng lên đi theo Lý Chấn Kiệt.
" Anh định đi đâu?"
Lý Chấn Kiệt không nhìn cô thờ ơ trả lời.
" Đi đâu là việc của tôi không cần cô quản."
Tư Nhuệ vẫn kiên quyết nói.
" Anh không được đi ra ngoài vào ban đêm nữa, đừng để bà nội của anh thấy sẽ không hay đâu."
Lý Chấn Kiệt nhếch mép khinh bỉ nói.
" Cô cũng biết sợ sao, tôi không thích ở nhà nhìn thấy gương mặt lúc nào cũng như treo đá của cô."
Nói rồi anh cởi bỏ quần ra trước mặt Tư Nhuệ, cô liền giật mình xấu hổ quay đi, Lý Chấn Kiệt nhếch mép cười cợt, anh mặc quần áo xong thì đi ra ngoài, Tư Nhuệ liền chạy theo cô khoá cửa phòng lại, rồi phòng thủ đứng vịn vào tay nắm cửa.
" Không được đi."
Lý Chấn Kiệt gãy đầu khó chịu nói.
" Cô đúng là đồ phiền phức."
Nói rồi anh quay người đi về phía cửa sổ, Tư Nhuệ cũng chạy theo cô đi đến khoá chốt cửa sổ lại.
" Anh là khỉ hay sao mà cứ leo trèo lỡ ngày nào đó té ngã thì sao."
Lý Chấn Kiệt nhìn Tư Nhuệ bằng ánh mắt tức giận.
" Rốt cuộc cô muốn gì, đang dùng chiêu lạc mềm buộc chặt với tôi sao không có tác dụng đâu, tránh ra mau."
Tư Nhuệ lắc đầu nói.
" Không được anh không được đi nữa."
Lý Chấn Kiệt quát lớn.
" Không cho đi vậy phải ở nhà ngủ cạnh một khúc gỗ như cô à."