Buổi sáng khi thức giấc Tư Nhuệ đã vệ sinh cá nhân ăn mặc chỉnh chu, nhưng cô không dám bước ra bên ngoài vì sợ mọi người biết đêm tân hôn của cô không có chú rể ở bên cạnh, bỗng nhiên một người hầu gõ cửa khiến cho Tư Nhuệ giật mình.
“ Thưa hoàng phi mời cô ra dùng bữa sáng.”
Tư Nhuệ đứng lên đi đến cửa nói.
“ Tôi biết rồi.”
Cô đi đi lại lại trong phòng một lúc lâu rồi, lấy hết can đảm đi ra khỏi phòng. Tư Nhuệ nhìn thấy Lý Chấn Phong và Lưu Đàm thân mật đi ra khỏi phòng, dường như đêm qua hai người đã trải qua một đêm nóng bỏng và hạnh phúc.
“ Anh đấy làm cho em mệt mỏi không đi nổi luôn này.”
Lý Chấn Phong cầm tay vợ mình lên hôn đầy cưng chiều.
“ Chẳng phải đêm qua em là người chủ động sao, bây giờ còn quay sang trách móc anh, cũng may anh buông tha cho em kịp lúc nếu không hôm nay em sẽ không đi được đâu.”
Tư Nhuệ nghe hai người nói chuyện gương mặt liền đỏ ửng, cô ngại ngùng đi phía sau bọn họ, nghe được những điều bản thân không nên nghe.
Đến chỗ của nữ hoàng mọi người nhìn thấy thái độ thân mật âu yếm của hai vợ chồng nhị hoàng tử thì vô cùng hài lòng. Công nương nhìn thất Tư Nhuệ đi có một mình, bà liền lên tiếng hỏi cô.
“ Chấn Kiệt đâu sao không đi cùng con?"
Mọi người điều đổ dồn mọi ánh mắt về phía Tư Nhuệ khiến cho cô vô cùng lúng túng.
“ Con…..”
Lý Chấn Kiệt bước vào lên tiếng nói.
“ Con đây chỉ vừa sáng sớm, mọi người đã nhắc tên con khiến cho con hắt xì liên tục.”
Nữ hoàng nhìn thất Lý Chấn Kiệt vừa từ bên ngoài về liền tức giận nói.
“ Này cả đêm qua con đã đi đâu?”
Lý Chấn Kiệt đi đến bàn ăn thản nhiên ngồi vào, giọng nói có vào phần mệt mỏi có vẻ là thức quá khuya.
" Cô vợ mới cưới không cho con động vào thì con phải đi ra ngoài giải toả bản thân."
Mọi người lại tiếp tục điều đổ dồn mọi ánh mắt về phía Tư Nhuệ, cô cảm thấy bối rối lên tiếng giải thích.
" Chỉ vì cháu chưa sẵn sàng cháu cần có thời gian để thích nghi với cuộc sống hôn nhân hiện tại."
Nữ hoàng và công nương hiểu được cảm giác của một cô gái lần đầu tiên kết hôn, Tư Nhuệ căng thẳng đến mức hai tay đang vào nhau giấu móng tay đã in hằng trên da thịt, Nữ Hoàng lên tiếng giải vây cho Tư Nhuệ.
" Con bé chỉ mới về đây có một ngày mà con lại kiếm chuyện bỏ ra bên ngoài, nếu sau này con gây rắc rối gì thì bà sẽ không quản nữa, người đã kết hôn lại đi ra ngoài phong lưu, con xem là con đúng hay Tư Nhuệ đúng, hết nói nổi hư đốn đừng để gặp tình trạng giống ba con ăn vụn chùi mép không sạch còn để lại hậu quả.
Nữ hoàng thở dài rồi lại tiếp tục nói.
"Được rồi tất cả ngồi vào bàn ăn đi, chỉ mới sáng mà đã không vui rồi."
Mọi người bắt đầu buổi ăn sáng, Tư Nhuệ cảm thấy bản thân đã gây ra chuyện lớn, sớm muộn gì hai người cũng phải thực hiện nghĩ vụ vợ chồng để sinh con nối dõi cho hoàng tộc, nhưng cô vẫn chưa tìm hiểu kĩ những việc đó, Lý Chấn Kiệt không cho Tư Nhuệ thời gian mà đi ra bên ngoài mây mưa đúng thật là quá đáng, đó cũng là lý do cô không muốn kết hôn với người mà mình không yêu.
Sau khi dùng bữa xong Nữ Hoàng đứng lên tuyên bố một việc quan trọng.
" Bà sẽ đặt ra một yêu cầu, nếu nhưng trong hai hoàng phi ai mang thai trước sẽ được một phần thưởng không hề nhỏ."
Lưu Đàm và Lý Chấn Phong mỉm cười nhìn nhau đầy yêu thương, nhị hoàng tử quay sang khiêu khích Lý Chấn Kiệt.
" Chắc em sẽ đi trước anh một bước rồi."
Lý Chấn Kiệt nhìn em trai bằng ánh mắt sắc bén.
" Đi đường dài mới biết ai mới là người thắng cuộc, em trai à quá háo thắng rồi đấy."
Nữ Hoàng lắc đầu nói.
" Lại định gây chuyện với nhau nữa, bà sẽ thưởng cho các con một chuyến đi du lịch để hưởng tuần trăng mật các con thấy thế nào?"
Lưu Đàm lên tiếng.
" Cám ơn sự phóng khoáng của bà nội chúng con rất thích."
Nữ hoàng cười tươi hài lòng bà quay sang hỏi Tư Nhuệ và Lý Chấn Kiệt.
" Các con thì sao?"
Tư Nhuệ vội vàng phản ứng.
" Dạ con không có vấn đề gì."
Nữ hoàng vui vẻ tuyên bố.
" Được rồi cứ thế mà tiến hành."
Tư Nhuệ và Lý Chấn Kiệt cùng nhau đi về phòng, cô luôn khép nép đi ở phía sau, Tư Nhuệ nhìn lên bóng lưng của Lý Chấn Kiệt, cô muốn mở miệng nói nhưng lại không biết cách nào để mở lời, giữa hai người luôn có một khoảng cách vô hình lớn, đột nhiên Lý Chấn Kiệt dừng lại,, khiến cho Tư Nhuệ không phản ứng kịp đụng mạnh vào lưng của anh, Tư Nhuệ ngại ngùng bước lùi xuống.
" Tôi xin lỗi."
Lý Chấn Kiệt thở dài nói.
" Muốn nói gì sao?"
Tư Nhuệ cố gắng lên tiếng.
" Chúng ta nói chuyện có được không?"
Lý Chấn Kiệt đi vào phòng cô cũng đi theo anh, hai người ngồi vào ghế Tư Nhuệ hít thở sâu rồi lấy hết can đảm lên tiếng.
" Tôi muốn đưa ra một quy định chung về sinh hoạt vợ chồng."
Lý Chấn Kiệt ngồi bắt chéo chân gương mặt tỏ vẻ không quan tâm nhưng rất muốn lắng nghe những gì Tư Nhuệ nói.
" Tôi biết bây giờ tôi đã là vợ của anh là hoàng phi của hoàng tộc, nghĩ vụ vợ chồng là điều không thể tránh khỏi, tôi muốn đưa ra một yêu cầu, anh có muốn nghe không."
Lý Chấn Kiệt nhướng mày nhìn Tư Nhuệ.
" Nói thử xem."
Tư Nhuệ tiếp tục đề nghị.
" Chúng ta sẽ làm nghĩa vụ của mình một tuần một lần có được không?''
Khoé môi của Lý Chấn Kiệt liền co giật.
" Em nghĩ tôi là ai mà lại ra điều kiện đó với tôi, không được tôi không đồng ý tôi muốn sớm có con, em tưởng mình cao quý lắm hay sao, em nghĩ tôi cần em lắm hay sao bên ngoài có biết bao nhiêu phụ nữ muốn được tôi yêu thương sao tôi phải chấp nhận điều kiện của em."