Dùng xong bữa tối, sắc trời đã hoàn toàn tối đen như mực.
Hạ Nhất Minh đi theo Đại bá tới trước sân Tàng Thư Các, tuy là Hạ Nhất Huyễn cầm đầu đám huynh đệ muốn tới chúc mừng hắn, nhưng lại bị Hạ Thuyên Nghĩa trừng mắt nhìn, nhất thời không chút nghĩa khì liền tản đi hết.
Tam thúc bình thường phụ trách hết thảy mọi sự vụ trong gia trang, đem mọi sự vụ trong ngoài gia trang sắp xếp gọn gang. Trong thế hệ thứ ba của gia tộc, Hạ Thuyên Nghĩa tuyệt đối là một tồn tại dưới dạng người xấu, so với ông nội và Đại bá thì mọi người trong trang úy kỵ hơn nhiều. Có lẽ cũng chỉ có cũng chỉ có tôn trưởng Hạ Nhất Thiên là được Hạ Nhất Thuyên đối đãi đặc biệt.
Sân của Tàng Thư Các là sân lớn nhất ở Hạ gia trang, bên trong không chỉ có một mình Đại bá trông coi mà còn có một người hầu đặc biệt. Vị người hầu này ở trong gia trang có một địa vị đặc biệt, đệ tử đời thứ ba trong gia tộc không có khả năng sai khiến, nhưng hắn cũng có chút vốn để kiêu ngạo. Tu vi nội kình của vị người hầu này đã đạt tới tầng thứ tám, một chút cũng không kém Hạ Thuyên Danh và Hạ Thuyên Nghĩa.
Hạ Thuyên Tín mang theo Hạ Nhất Minh đi vào trong sân, trực tiếp tiến vào phòng chủ thính.
Phòng chủ thính này cùng với phòng của Hạ Nhất Minh hoàn toàn bất đồng, chủ thính chính là phòng lớn nhất ở Tàng Thư Các.
Sau khi tiến vào, Hạ Thuyên Tín nói: “Nhất Minh. Ngồi xuống đi.”
Hạ Nhất Minh nhìn lướt qua trong phòng, tìm một cái ghế ngồi xuống, ánh mắt đã sớm đã nhìn lướt qua Tàng Thư Các một lần.
“Nhất Minh. Ta đầu tiên chúc mừng cháu, có thể trước khi mười lăm tuổi đạt tới tầng thứ sáu nội kình. Bao gồm cả lão gia tử, trong gia trang cũng có bốn người làm được như cháu.” – Hạ Thuyên Tín nghiêm tục nói.
Ánh mắt Hạ Nhất Minh đang nhìn lướt qua các giá sách liền kinh ngạc nhìn trở lại phía Đại bá .
Thái độ Hạ Thuyên Tín hài lòng, nói tiếp: “Hạ gia đệ từ tuy rằng tất cả khi đạt tới năm tuổi đều tu luyện nội kình bí tịch. Nhưng ta có thể khẳng định nói cho cháu biết, chênh lệch giữa các cháu không lớn, thế nhưng hai mươi năm sau chênh lệch càng ngày càng được kéo dài. Cháu có thể một ngày nào đó trước năm mươi tuổi sẽ có hi vọng tới tầng thứ mười cao nhất, còn các huynh đệ khác của cháu, cả đời này thành tựu cao nhất cũng chỉ là tầng thứ tám.”
Hạ Nhất Minh trầm ngâm một lát, hỏi: “Đại bá. Điều này với cháu và Đại ca trước mười lăm tuổi đạt tới tầng thứ sáu có quan hệ sao?”
“Đúng vậy. Chúng ta tuy rằng mỗi người thể chất tu luyện không giống nhau, nhưng ở thời gian trước khi đạt mười lăm tuổi là thời gian tốt nhất để đặt nền móng. Hơn nữa tu luyện giả chúng ta có một hiện tượng phi thường kỳ quái đó là: một khi trước mười lăm tuổi không thể đạt tới tầng thứ sáu, như vậy ngày sau vô luận có cố gắng như thế nào cũng rất khó có thể tu luyện vượt qua tầng thứ tám.” – Hạ Thuyên Tín than nhẹ một tiếng, nói tiếp: “Nhị ca và Tam ca của ngươi mặc dù đang rất cố gắng, thế nhưng hai người bọn họ khi mười bảy, mười tám tuổi mới đột phá tầng thứ sáu nội kình. Nên cả đời này thành tựu của hai người bọn họ trên cơ bản là không thể đạt tới tầng thứ mười.”
Hạ Nhất Minh trong lòng buồn bã, trách không được khi ở trong đại sảnh, Nhị ca và Tam ca lại nhìn mình với ánh mắt kỳ quái như vậy. Xem ra hai người bọn họ khẳng định biết rõ việc này.
Hạ Thuyên Tín vung tay lên, nói: “Nhất Minh. Ta đem điều này nói cho cháu biết, cháu nhớ phải giữ kín miệng, không được nói cho ai biết.”
Hạ Nhất Minh giật mình, lập tức gật đầu, hắn đã hiểu được ý tứ của Đại bá, trừ phi đột phá tới tầng thứ sáu nếu không đừng mong có thể biết được chuyện này.
“Còn một điều. Cháu tuy rằng tấn chức tới tầng thứ sáu, nhưng càng không được buông lỏng yêu cầu đối với chính bản thân mình. Về sau mỗi khi tiến lên một tầng đều gặp các chướng ngại, càng ngày sẽ càng khó hơn. Nếu như buông thả thì về sau sẽ giống như mọi người mà thôi.” Hạ Thuyên Tín ánh mắt đột nhiên trở nên sắc bén vô cùng, nói: “Cháu nhớ kỹ. Cháu sau này ngày ngày phải cố gắng hơn người, năm nay cháu mười ba tuổi, phải tranh thủ trong vòng bảy năm đột phá tới tầng thứ bảy. Nếu cháu làm không được thì vĩnh viễn đừng mong rời khỏi gia trang này.”
Hạ Nhất Minh cả người run run lên, Đại bá đối với mọi người trước nay thập phần hòa thuận, rất ít khi có những lời sắc bén như thế. Chẳng qua, Hạ Nhất Minh hiểu được điều này đối với kỳ vọng của Đại bá rất có quan hệ.
“Thuyên Tín. Con không cần làm cho Nhất Minh sợ.” Thanh âm của Hạ Vũ Đức từ bên ngoài truyền đến.
Hạ Thuyên Tín vội vàng đứng dậy mở cửa, đón tiếp lão gia tử đến. Hạ Vũ Đức trên mặt vẫn như trước đem theo ý cười không dứt.
Ra hiệu cho Hạ Thuyên Tín và Hạ Nhất Minh ngồi xuống, ung dung nói: “Nhất Minh. Kỳ thật cháu là người có tư chất kiệt xuất nhất trong thế hệ thứ ba. Bất quá, vận khí của cháu so với mọi người cũng tốt hơn, trong lúc lựa chọn bí tịch nội kình đã lựa chọn đúng với hệ của mình, như vậy đỡ tốn vài năm tu luyện. Trong vòng một năm tu luyện tới tầng thứ ba, chín tuổi đã đạt tới tầng thứ năm, lúc ấy ta và các trưởng bối ngươi đều thập phần kinh hỉ. Đối với cháu có kỳ vọng rất cao, cho nên ngược lại yêu cầu thành tựu của cháu cũng rất cao.” Hạ Vũ Đức thở dài, nói: “Sau đó vài năm, cháu bị áp lực rất lớn từ người thân, tuy rằng đã tu luyện tới đỉnh phong tầng thứ năm nội kình. Nhưng hết thảy một cửa tâm lý kia cháu đã không thể vượt qua. Chuyện này cháu không trách ta chứ?”
Hạ Nhất Minh sắc mặt khẽ biến, nói: “Ông nội. Tôn nhi tuyệt không có ý tứ đó.”
Hạ Vũ Đức nhếch miêng, tả thủ hơi động đậy một chút, nói: “Cháu có thiên phú, cũng có vận khí. Mà cao tầng Hạ gia chúng ta theo như lệ cũ gây ra áp lực lớn nhất cho các đệ tử. Năm đó ta cũng như thế, đại bá ngươi cũng vậy, và cũng chỉ có đột phá được áp lực này mới có thể có thành tựu . May mắn, chúng ta bốn người tuy rằng có cơ duyên bất đồng, nhưng cuối cùng đều đã vượt qua. Điều này coi như là có tổ tông phù hộ.”
Hạ Nhất Minh vâng vâng đồng ý, nhưng trong lòng cũng thầm than không ngừng, mọi người đều có thể tự mình vượt qua tầng thứ năm, còn chính mình lại trong lúc vô tri vô giác mà vượt qua. Chẳng qua giờ phút này, Hạ Nhất Minh có thêm một lá gan nữa cũng không dám nói ra.
Hạ Vũ Đức vẻ mặt đột nhiên ngưng trọng, nói: “Nhất Minh, sở dĩ ta đem chuyện này nói rõ cho cháu biết là thành tựu ngày sau thế nào đều do chính bản thân mình. Mấy vị trưởng bối như chúng ta nhiều nhất chỉ có thể chỉ điểm một chút, nhưng cuối cùng phát triển tới loại nào thì lại do chính mình phải cố gắng.” Hạ Vũ Đức đột nhiên đứng lên, xoay người bước đi. Ra tới cửa, cũng không quay đầu lại nói: “Nếu một ngày nào đó, cháu có thể trước ba mươi tuổi tiến vào tầng thứ mười……. Ài. Hãy quên đi. Tất cả phải tùy duyên.”
Dứt lời, thân ảnh Hạ Vũ Đức đột nhiên biến mất tại chỗ. Hai mắt Hạ Nhất Minh chợt nháy nháy, trong lòng hoảng sợ, hắn không rõ ông nội như thế nào có lại có thể biến mất. Tầng thứ mười nội kình cao thủ, quả nhiên không giống với bình thường.
Nhưng lời nói của ông nội trước khi rời đi là có ý tứ gì?
Hạ Thuyên Tín nhìn theo thân hình lão gia tử rời đi, rốt cục thở dài, nói: “Nhất Minh. Áp lực cực hạn mỗi người có thể nhận được đều bất đồng, một khi lão gia tử đã nói thì từ này về sau mọi việc cháu phải tự mình cố gắng.”
Hạ Nhất Minh vội vàng trả lời: “Vâng. Thưa Đại bá.”
Tựa hồ thấy được bộ dáng hơi khích động của Hạ Nhất Minh, Hạ Thuyên Tín hừ nhẹ một tiếng, nói: “ Cháu không cần cao hứng quá sớm. Ta đã bàn qua với Tam đệ, để hắn đốc thúc cháu nhiều hơn trong việc tu luyện, ngàn vạn lần không thể đem thiên phú và vận khí như vậy lãng phí.”
Đầu Hạ Nhất Minh nhất thời to ra, nhưng lại không dám phản bác lại.
Hạ Thuyên Tín chỉ vào trong Tàng Thư Các, nói: “Nhất Minh, cháu có biết tại sao quy định của gia tộc là chỉ có khi tu luyện nội kình bí tịch tới tầng thứ sáu mới có thể tu luyện vũ kỹ không?”
Hạ Nhất Minh lo lắng một chút, nói: “Đại bá. Tiểu chất trước kia khi đột phá, tuy rằng cũng cảm thấy thực lực tăng lên. Nhưng với tầng thứ sáu này lại hoàn toàn bất đồng, đặc biệt là nội kình tăng lên to lớn, căn bản trước nay không thể so sánh.”
Hạ Thuyên Tín vừa lòng gật đầu, nói: “Cũng được. Cháu thật thông minh. Những người sở hữu công pháp tu luyện đều có một đặc điểm chung, phải tới tầng thứ sáu mới hoàn toàn phân biệt. Từ tầng thứ năm trở xuống chỉ cần cố gắng tu luyện thì vô luận tư chất như thế nào cũng trong vòng mười năm có thể đạt được. Nhưng từ tầng thứ sáu trở đi, muốn tiến bộ đều vô cùng khó khăn, nếu tâm tình không thể dứt bỏ, vậy thủy chung không thể đột phá. Chỉ khi nào tấn chức thành công, như vậy mới có thể phát huy ra được uy lực càng ngày càng to lớn. Phụ thân cháu và lão Tam tuy rằng kém ta một tầng tu vi, nhưng cho dù hai người có liên thủ cũng không thể qua khỏi ta mười chiêu. Đương nhiên, đối với tầng thứ mười của lão gia tử thì ta ngay cả ba chiêu cũng không qua được.”
Hạ Nhất Minh liên tục gật đầu, hắn trong lòng đối với thực lực lão gia tử rất sùng bái.
Hạ Thuyên Tín đột nhiên lắc đầu, nói: “Ta nói với người mấy cái này làm gì nhỉ?”
Hạ Nhất Minh cứng họng, muốn cười mà không dám, vẻ mặt trông rất quỷ dị.
Hạ Thuyên Tín hừ mặt một tiếng, nhưng hắn không phải là lão Tam. Tuy miễn cưỡng làm nghiêm mặt nhưng cũng không đủ dọa Hạ Nhất Minh.
Bất đắc dĩ lắc đầu, Hạ Thuyên Tín nói: “Nội kình tu vi dưới tầng thứ sáu, chẳng qua chỉ có tác dụng cường thân kiện thể. Nhưng sau khi đạt tới tầng thứ sáu, sức mạnh liền nhảy vọt, lúc ấy mới có thể chân chính đạt điều kiện sử dụng vũ kỹ.”
Hạ Nhất Minh gật đầu, nói: “Cháu hiểu ạ. Tu vi nội kình hết thảy chỉ là căn bản, nếu không thể đạt được tới tầng thứ sáu thì có làm cái gì cũng được. Còn khi đã vượt qua tầng thứ sáu, mới có thể chân chính phát huy uy lực vũ kỹ.”
Khuôn mặt nghiêm nghị Hạ Thuyên Tín liền được thả lỏng, nói: “Cháu thực thông minh. Nói như vậy cũng đúng, dưới tầng thứ sáu, đối với tu luyện giả chân chính mà nói, nó không được tính là cái gì. Tu luyện vũ kỹ khi chưa đạt tới tầng thứ sáu, căn bản là nuông chiều bản thân. Cho nên lão gia tử mới đặt ra quy định, khi chưa đạt tới tầng thứ sáu, sẽ không vì tu luyện bí kỹ mà phân tâm.”
Hạ Nhất Minh mạnh mẽ lên tiếng, dưới tầng thứ sáu không cho phép tu luyện hay nói cách khác từ tầng thứ sáu trở đi là có thể.
Ánh mắt Hạ Nhất Minh một lần nữa chuyển hướng sang cách giá sách ở chung quanh, trái tim cũng kích động mà đập nhanh hơn hẳn.
Hạ Thuyên Tín đang định tận tình khuyên bảo một hồi thì nhìn thấy vậy cũng không khỏi lắc đầu. Hắn biết rằng giờ phút này có ba hoa chích chòe thế nào đi nữa, thì Hạ Nhất Minh cũng nghe tai vào tai trái rồi ra tai phải mà đi mất chứ không vào đầu.
“Nhất Minh. Từ nay về sau, cháu có thể tùy ý xem các loại bí tịch, đây là một loạt các loại bí tịch có liên quan tới Kim hệ. Ài. Ta còn chưa nói xong đâu….. Thôi quên đi, ngươi cái thằng tiểu hầu tử này, hãy tự giải quyết cho tốt. Chớ có lòng tham không đáy.”
“Vâng. Thưa Đại bá.”
======
Cổn Thạch Quyển, Kim hệ chiến kỹ bí tịch.
Đây là bí tịch thứ nhất Hạ Nhất Minh tìm được ở trong Tàng Thư Các.
Giá sách trước mặt, đều là quan hệ tới tu luyện Kim hệ công pháp, phụ trợ công pháp và chiến kỹ công pháp bí tịch, ngay cả tu luyện tám năm Hỗn Nguyên Kình cũng ở trong đó.
Giá sách tuy rất lớn, nhưng bí tịch chân chính cũng không nhiều, cùng chủng loại cũng chỉ có hai mươi bản. Đương nhiên, đối với một người bình thường mà nói, cả đời có thể tu luyện được một nửa chỗ này cũng đã là rất giỏi.
Hạ Nhất Minh nhăn mặt nửa ngày, hắn tuy rằng đối với đống bí tịch này có hứng thú rất lớn. Nhưng trong lòng Hạ Nhất Minh vẫn nhớ rõ câu nói của Đại bá khi rời đi.
Chớ có lòng tham không đáy.
Tu luyện nội kình bí tịch nhiều năm, Hạ Nhất Minh phi thường rõ ràng đạo lý tham nhiều sẽ không tốt. Cho nên thật lâu sau khi trải qua cân nhắc, Hạ Nhất Minh đã lựa chọn quyển đệ nhất chiến kỹ bí tịch.
Cổn Thạch Quyển là một loại bí kỹ lấy Kim hệ nội kình để dẫn phát, dẫn phát lực lượng đặc thù như cổn thạch của quyền pháp. Loại quyền pháp này uy lực lúc đầu cũng không phải là lớn, nhưng lại có một đặc điểm là thời gian thi triển càng lâu thì khi phát ra uy lực càng cường đại.
Đương nhiên, thi triển loại quyền pháp này đối với yêu cầu về nội kình lại rất cao. Bình thường cao thủ nội kình tầng thứ sáu sẽ không lựa chọn bí tịch loại này, bởi vì bọn họ sẽ không có khả năng duy trì được lâu.
Nhưng tình huống của Hạ Nhất Minh lại bất đồng, hắn không chỉ là cao thủ tầng thứ sáu Kim hệ nội kình, mà còn là cao thủ tầng thứ sáu Thủy hệ nội kình.
Thủy hệ nội kình đặc điểm lớn nhất chính là kéo dài vô tận, tính dẻo dai trong tất cả các loại thuộc tính là cường đại nhất.
Tuy rằng, Hạ Nhất Minh thi triển Cổn Thạch Quyền là Kim hệ công pháp, nhưng bên trong lại bao gồm cả lục tầng Thủy hệ công pháp như vậy tiện nhiên sẽ có công năng đặc thù của Thủy hệ.
Hai loại công pháp phối hợp, tự nhiên Hạ Nhất Minh có thể phát ra uy lực lớn nhất của Cổn Thạch Quyền.
Cho nên sau khi thấy được giới thiệu của bản bí tịch, Hạ Nhất Minh liền đem quyển bí tịch như thể chiến kỹ được sáng tạo ra cho hắn lấy xuống.
Ở chính giữa sảnh có đặt một chiếc bàn, bên trên chiếc bàn có những loại giấy tờ rất đặc thù.
Đệ tử Hạ gia trang sau khi vào Tàng Thư Các lựa chọn ra các loại bí tịch, cũng không thể đem bản gốc ra ngoài mà chỉ có thể ở tại đây in sao ra một bản khác.
Ngày hôm trước, quyển bí tịch Ba Công Văn Tam ca đưa cho Hạ Nhất Minh cũng là do chính tay hắn sao ra.
Dưới ánh sáng mờ ảo của ngọn đèn, Hạ Nhất Minh không do dự liền đem bản bí tịch sao ra, đặc biệt có vài phần đồ án được Hạ Nhất Minh vẽ lại cũng không kém.
Đương nhiên, Hạ Nhất Minh cũng không đem toàn bộ nội dung sao ra, hắn sao ra chỉ là một phần nội dung trung cấp dành cho tu luyện giả tầng thứ sáu mà thôi. Dù sao, Hạ Nhất Minh cũng là Hạ gia đệ tử, có đặc quyền tùy thời đều có thể tiến vào đây, như vậy chờ tới khi đạt được tầng thứ bảy thì sao ra cũng không muộn. Nếu không, vạn nhất không khống chế được mình mà vượt cấp học tập chiến kỹ cấp cao hơn, thì ngược lại không phải là chuyện tốt.
Đem nội dung sao ra xong, Hạ Nhất Minh đem quyển bí tịch cẩn thận đặt trở lại trên giá sách, sau đó chậm rãi chờ cho nét mực khô đi.
Bỗng nhiên, ánh mắt Hạ Nhất Minh chuyển qua một loạt các giá sách bên cạnh.
Trên một giá sách được viết một chữ “Thủy” thật to, không cần hỏi Hạ Nhất Minh có thể khẳng định giá sách này liên quan tới Thủy hệ công pháp.
Do dự một chút, Hạ Nhất Minh thấy thời gian còn sớm, ngay cả nửa đêm cũng chưa tới. Trong lòng Hạ Nhất Minh bắt đầu rục rịch hẳn lên.
Người khác còn tưởng Hạ Nhất Minh chỉ tu luyện Hỗn Nguyên Kình tới tầng thứ sáu, nhưng bọn họ không ngờ được ngay cả Ba Văn Công cũng đã được Hạ Nhất Minh tu luyện tới tầng thứ sáu.
Một khi đã như vậy, Hạ Nhất Minh có thể đồng thời tu luyện Thủy hệ chiến kỹ bí tịch.
Nghĩ nghĩ một lúc, Hạ Nhất Minh rốt cuộc quyết định, điều này cũng không phải được xem là lòng tham không đáy.
Hạ Nhất Minh liền đứng lên đi về phía giá sách có đánh dấu ký tự “Thủy”, chậm rãi lật xem.
Bí tịch ở giá sách này rõ ràng so với Kim hệ nhiều hơn, có hơn ba mươi bản, gần gấp đôi Kim hệ bí tịch.
Tâm niệm Hạ Nhất Minh vừa chuyển, lập tức hiểu được, tu luyện Thủy hệ bí tịch nhân số vượt xa Kim hệ , cho nên mới tạo thành số lượng bí tịch chênh lệch.
Điểm này không chỉ ở bên trong Tàng Thư Các suy ra, mà còn ở trong cả gia tộc nữa. Toàn bộ thế hệ thứ ba của gia tộc cũng chỉ có một mình Hạ Nhất Minh là tu luyện Kim hệ.
So sánh với số người chọn Thủy hệ công pháp thì vượt quá xa Kim hệ.
Bởi vì bí tịch ở đây tương đối nhiều, tốc độ lật xem của Hạ Nhất Minh cũng tương đối nhanh hơn. Một giờ sau trên tay Hạ Nhất Minh đã có một quyển bí tịch.
Miên chưởng, Thủy hệ chiến kỹ bí tịch.
Theo như Hạ Nhất Minh biết, Miên Chưởng là loại bình thường nhất trong đám Thủy hệ chiến kỹ bí tịch. Tuy rằng, Hạ Nhất Minh cho tới bây giờ chưa rời khỏi Hạ gia trang quá mười dặm, nhưng đã có nghe qua phụ thân, Tam thúc và đại ca bàn luận sự tình.
Từ đó còn biết được, tu luyện giả bên ngoài tu luyện Thủy hệ công pháp, trên cơ bản mỗi người đều có trong tay Miên Chưởng.
Miên Chưởng là Thủy hệ chiến kỹ công pháp đơn giản nhất, chỉ cần tu luyện đạt tới tầng thứ tư là có thể tiến hành tu luyện. Ở trong cánh cửa tu luyện thấp, Miên Chưởng tuyệt đối là chiến kỹ số một, số hai.
Có lẽ bởi vì thế, Miên Chưởng mới lưu truyền rộng rãi nhất. Nhưng vì loại chiến kỹ đơn giản thực dụng này cho nên khi tu vi nội kình được đề cao, uy lực của nó cũng trực tiếp tăng lên. Loại chiến kỹ này không có bao nhiêu kỹ xảo, chỉ cần kiên trì nỗ lực không ngừng nó sẽ trở thành chiến kỹ phụ trợ thích hợp nhất.
Đặc biệt đối với quyết định chủ tâm phải tu luyện Kim hệ chiến kỹ của Hạ Nhất Minh mà nói, thì lựa chọn một cái Thủy hệ chiến kỹ làm hỗ trợ là tối thích hợp.
Một khi đã đưa ra quyết định, Hạ Nhất Minh liền đem bí tịch Miên Chưởng tới bàn sao ra.
Khi trời vừa hửng đông, Hạ Nhất Minh đã đem Miên Chưởng từ tầng thứ tư tới tầng thứ sáu sao ra toàn bộ. Sau đó, Hạ Nhất Minh đem toàn bộ nội dung sửa sang lại một chút liền đẩy cửa đi ra.
Ngoài cửa, Hạ Thuyên Tín một đêm ngồi tĩnh tọa chờ đợi.
Hạ Thuyên Tín cũng không can thiệp vào sự lựa chọn của Hạ Nhất Minh. Sau khi Hạ Nhất Minh tiến chức tới tầng thứ sáu, lập tức có thể tự mình chọn con đường phát triển. Muốn tu luyện cái gì, hoàn toàn do ý muốn của Hạ Nhất Minh . Nhưng do Hạ Thuyên Tín ký thác rất nhiều vào Hạ Nhất Minh nên mới quan tâm hỏi.
“Nhất Minh. Cháu chọn chiến kỹ bí tịch loại nào?”
“Là Cổn Thạch Quyền cùng Miên Chưởng ạ.” Hạ Nhất Minh không chút dấu diếm nói.
Vừa nghe Hạ Nhất Minh lựa chọn hai loại bí tịch, Hạ Thuyên Tín khẽ nhíu mày, nói: “Nhất Minh. Cháu hay là hãy để toàn bộ tâm lực chủ tu nội kình bí công pháp đi. Chiến kỹ bí tịch tuy rằng có thể làm cháu tăng lên khả năng chiến đấu. Nhưng cháu phải nhớ kỹ, nội kình là hết thảy mọi nền tảng, khi còn có tiềm lực phát triển nội kình thì tốt nhất hãy đem phần lớn tinh lực của mình tập trung lên mặt này.” Tạm dừng một chút, hắn lại nói: “Nhị ca Nhất Hải và Tam ca Nhất Huyễn của cháu tuy rằng lựa chọn tu luyện hai loại, nhưng tiềm lực phát triển của hai người đó lại không bằng cháu a.”
Hạ Nhất Minh vội vàng cúi đầu thụ giáo, đồng thời nói: “Đại bá. Chất nhi chỉ sao hai loại chiến kỹ tầng nội dung tầng thứ sáu, cũng không có tham lam.”
Sắc mặt Hạ Thuyên Tín lúc này mới hòa hoãn đi một chút, xem ra đứa cháu này biết phân nặng nhẹ.
Cáo biệt Hạ Thuyên Tín, sau khi ly khai Tàng Thư Các, Hạ Nhất Minh theo thói quen chạy tới sân huấn luyện ở hậu viện. Hạ Nhất Minh đã tới muộn hai ngày, cũng không muốn tới muộn thêm một lần nữa.
Vừa mới đi được vài bước, liền gặp Tam thúc Hạ Thuyên Nghĩa cùng Hạ Nhất Lung và Hạ Nhất Đào.
Hạ Thuyên Nghĩa nhìn thấy Hạ Nhất Minh đang hướng tới phía này đi tới, không khỏi bật cười, nói: “Nhất Minh, cháu muốn tới hậu viện luyện công buổi sáng sao?”
“Đúng vậy. Thưa Tam thúc.” Hạ Nhất Minh cung kính trả lời.
Hạ Nhất Lung và Hạ Nhất Đào nhìn nhau cười, Hạ Nhất Đào liền kêu lên: “Lục ca. Huynh đã tu luyện nội kình tới tầng thứ sáu. Từ nay không phải luyện công buổi sáng nữa mà.”
Hạ Nhất Minh giật mình, trên mặt lộ ra một tia cười khổ.
Hạ Nhất Minh ở trong Tàng Thư Các chép sách cả đêm, đã đem chuyện này hoàn toàn quên mất.
Môn quy Hạ gia, sau khi đạt tu vi tới tầng thứ sáu sẽ không phải tham gia luyện công buổi sang. Bời vì sau khi tu vi đạt tới tầng thứ sáu, luyện công buổi sáng đối với thân thể mang lại ảnh hưởng cực nhỏ, ngược lại tu luyện một ít nội kình thu hoạch lại lớn hơn.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!