Hai năm Thế giới rên rỉ, sinh linh than khóc.
Ma tộc xâm lấn đã chừng 2 năm, trong thời gian này, hai tộc giao chiến ngàn vạn lần, từng bộ lạc Man tộc bị diệt, từng chi đại quân Ma tộc bị giết, vùng đất phía bắc, khắp nơi là chiến trường, lúc nào cũng có người chết đi.
Các Vu Thánh cùng Ma Thánh từ 1 tháng trước đã cùng trị thương xong, lần lượt xuất quan, hai bên lại chiến đấu một trận, nhưng lần này mọi người đều thu liễm, không kịch liệt dữ dội như 2 năm trước, lần này chiến đấu đa số là thăm dò.
Bên phía Man tộc rơi vào thế yếu, bởi vì so với 2 năm trước, bên Ma tộc thêm một Mạc Đạ, nhiều thêm một Ma Thánh liền phá vỡ cân bằng hai bên.
Huyết chiến 2 năm, làm những người sống sót trưởng thành lên
nhiều.
Nam Man Bộ còn sót lại một đội ngũ, ngày càng lớn mạnh trong chiến tranh, hiện tại đã mở rộng lên 100 ngàn người, uy danh Vu Ngưu càng truyền khắp hai tộc. Bên cạnh hắn có 10 đại Ma Vương là người hầu cũng không còn bí mật, chính là dựa vào 10 Ma Vương này, Vu Ngưu Bộ mới có thể tung hoành trong trận chiến tranh kéo dài này.
2 năm, đủ để xảy ra rất nhiều thay đổi.
Thay đổi lớn nhất là viện quân Ma tộc cuồn cuộn xông ra từ giới đạo, tuy rằng giới đạo không quá ổn định, không thể đưa qua cường giả lợi hại hơn, nhưng lính thường thì cần bao nhiêu có bấy nhiều.
Nhưng vẫn không thể ngăn cản quyết tâm thu hồi đất mất của Man
tộc.
Trạm tộc Ma tộc, mỗi một tộc đều có thần thông thiên phú của mình, nếu không phải Dương Khai thu phục 10 đại Ma Vương, bên phía Man tộc nhất định phải tổn thất không nhỏ. Ma Vương hiểu rõ ràng nội tình Ma tộc, Dương Khai đã sớm tổng hợp thông tin mà họ biết, sau đó truyền cho các bộ lạc lớn. Có những tình báo này, quả thật làm Man tộc giảm bớt rất nhiều tổn thất, chiến sự mới được thuận lợi như thế.
Dù cho không ngừng có Ma tộc từ tường giới dũng mãnh đi ra, nhưng 2 năm qua, phòng tuyến Ma tộc đã lấy tường giới làm trung tâm, kéo dài 2000 dặm.
Toàn bộ Ma tộc tụ tập ở đây, cách xa 2000 dặm, các bộ lạc lớn Man tộc, mấy triệu tộc nhân tụ tập giằng co.
Trên trời, một khe nứt kéo ngang, mãi không khép lại, ma khí trào ra, hết sức dọa người, mọi người đều thấy rõ sự tồn tại của khe nứt này.
Nó như vết sẹo trên trời, mãi mãi không lành.
Đây là Đại Ma Thần Ma Vực dùng thủ đoạn kinh thiên xé ra tạo thành lối đi, Man tộc gọi là giới đạo.
Giới đạo không khép, trận chiến tranh này vĩnh viễn không kết thúc.
Điểm này tất cả cao tầng Man tộc đều hiểu rõ, bởi vậy trong 2 năm qua, tất cả Man tộc đều cố gắng vì mục tiêu này, khắp nơi dồn ép Ma tộc, muốn đánh tới trước giới đạo, rồi mới nghĩ cách bít lại giới đạo.
Chỉ cần bít được giới đạo, như vậy sẽ cắt đứt được nguồn lực lượng của Ma tộc, sẽ không còn Ma tộc từ Ma Vực đi sang, các Ma tộc ở lại bên này cũng sẽ suy yếu lực lượng, trở thành thịt cá trên thớt.
Man tộc mấy lần xung kích quy mô cực lớn, đều bị Ma tộc ngăn cản, hai bên đều có tổn thất, nhưng không cách nào đột phá đến giới đạo.
Bản thân Dương Khai cũng đi giới đạo thăm dò mấy lần, nhưng hắn phát hiện giới đạo này quá lớn, hơn nữa nối liền với đại thế giới khác, dính dáng tới pháp tắc thiên địa thế giới kia, dù hắn tinh thông pháp tắc không gian, thực lực hiện tại cũng không cách nào vá lại được.
Trừ khi hắn có thể thăng cấp Đại Đế.
Hiện tại hắn chỉ là Vu Vương thượng phẩm mà thôi, nhìn như rất gần Đại Đế, nhưng lại xa xa không thấy. C
Hơn 1 năm, từ Vụ Vương hạ phẩm thăng cấp thượng phẩm, tuyệt đối là kỳ tích, trong lịch sử Man tộc, chưa từng có người thăng cấp nhanh như vậy. Dương Khai làm được, trong đó dĩ nhiên có nội tình Đế Tôn Cảnh của hắn, hỗ trợ lớn nhất là Thánh vật mà Vụ Đãng đưa cho trước khi chết.
Khi vừa lấy được Thánh vật, hắn cũng không phát hiện kỳ diệu trong đó.
Thẳng đến sau khi thăng cấp Vu Vương, Thánh vật mới thể hiện ra chỗ đặc biệt của nó.
Mỗi lần lúc bế quan tu luyện, Thánh vật như hóa thành môi giới, làm hắn trực tiếp liên hệ với Vu Thần Điện. 2
Vu Thần Điện là chỗ trọng yếu nhất toàn Man tộc, bên trong hội tụ tất cả ký ức cùng Vu thuật quý giá của cường giả Man tộc trong vô số năm qua. Năm giữ Thánh vật, Dương Khai có thể dùng thần hồn ngao dụ trong Vu Thần Điện, xem vô số đại năng tiện hiền bày ra năng lực kỳ diệu, hấp thu kiến thức được bọn họ truyền thụ.
Những kiến thức này, còn uyên bác sâu xa hơn cả Trường Thanh Thần Thụ truyền thụ.
Phát hiện điểm này, hắn mới biết vì sao lúc đó những Vu Vương Thực Cốt Bộ lại đặc biệt muốn cướp lấy Thánh vật của hắn, rõ ràng sớm biết Thánh vật giúp cho tu luyện, thế mới nổi lòng tham.
Một vị Vu Vương thượng phẩm tọa trấn bộ lạc, tự nhiên không thể khinh thường, huống gì bên trong còn có 10 đại Ma Vương.
Vụ Ngưu Bộ là chi bộ lạc cuối cùng của Nam Man Bộ kéo dài, được các bộ lạc lớn Man tộc thừa nhận đồng ý, cặp sinh đôi Vũ Lộ cũng thành công thăng cấp Đại Vu Sư, trở thành tồn tại chi dưới Dương Khai ở Vu Ngưu Bộ. Các Vu khác cũng ít nhiều tăng lên, những người ngày xưa đi theo Dương Khai, đều trở thành nòng cốt Vụ Ngưu Bộ.
Điệp vẫn như trước, 2 năm chinh chiến dường như không để lại dấu vết gì trên người nàng, tu vi cũng không tăng lên chút nào.
Tựa hồ nàng như thờ ơ với chiến tranh này, chỉ luôn đi theo Dương Khai. Lúc Dương Khai không tìm thì nàng sẽ không xuất hiện, chỉ cần Dương Khai gọi, nàng sẽ lập tức hiện thân.
Giống như nàng có thể hiểu được mọi suy nghĩ của Dương Khai.
Cho dù là ở chung 2 năm, Dương Khai cũng cảm thấy mình có chút nhìn không thấu nữ nhân này.
Cửa phòng bị gõ, Dương Khai thở ra một hơi, kết thúc hành trình thần niệm ngao du Vu Thần Điện, thu hồi Thánh vật, nhướng mắt nói:
– Vào đi!
Cặp sinh đôi Vũ Lộ đấy cửa vào, sắc mặt hai nàng có chút nghiêm nghị quá mức.
– Các Vu Thánh có chỉ thị gì mới?
Dương Khai ngẩng đầu nhìn các nàng, vừa rồi hai tỷ muội nghe các Vụ Thánh triệu tập, cùng Vu Vương các bộ lạc khác đi nghị sự. Các nàng chỉ là Đại Vu Sư, vốn không có tư cách này, nhưng tình hình Vu Ngưu Bộ đặc thù, Dương Khai lại không lộ mặt, cũng không có ai so đo.
Trong thời gian qua, Dương Khai vẫn luôn tu luyện, cho nên giao chuyện Vu Ngưu Bộ cho Vũ Lộ xử lý.
Bây giờ nhìn sắc mặt các nàng khi về, Dương Khai liền ý thức được có thể sắp xảy ra chuyện.
– Các Vu Thánh có chỉ thị gì mới?
Dương Khai ngẩng đầu nhìn các nàng, vừa rồi hai tỷ muội nghe các Vụ Thánh triệu tập, cùng Vu Vương các bộ lạc khác đi nghị sự. Các nàng chỉ là Đại Vu Sư, vốn không có tư cách này, nhưng tình hình Vu Ngưu Bộ đặc thù, Dương Khai lại không lộ mặt, cũng không có ai so đo.
Trong thời gian qua, Dương Khai vẫn luôn tu luyện, cho nên giao chuyện Vu Ngưu Bộ cho Vũ Lộ xử lý.
Bây giờ nhìn sắc mặt các nàng khi về, Dương Khai liền ý thức được có thể sắp xảy ra chuyện.
Thời gian này hai tộc không ngừng chiến tranh, nhưng vẫn không tính là quyết chiến, hai bên đều hiểu trận chiến tranh này sẽ không dễ dàng kết thúc, trừ khi phong tỏa được giới đạo.
Đột nhiên các Vụ Thánh muốn phát động quyết chiến, Dương Khai có thể đoán được bọn họ tìm ra cách phong tỏa giới đạo.
Đây là tin tốt, nhưng Dương Khai lại không cảm thấy các Vu Thánh có năng lực này, không phải khinh thường, mà là sự thật.
– Dường như là tìm được.
– Dường như? Dương Khai nhíu mày. – Các Vụ Thánh trả lời các ngươi như vậy?
Chiến tranh không cho phép dường như, một cái dường như có thể khiến mấy trăm ngàn người tan thành mây khói.
Vũ nói: – Nhìn thần sắc các đại nhân có vẻ nắm chắc, chỉ là bọn họ không
nói rõ.
Lộ tiếp lời:
– Các đại nhân nói mặc kệ thế nào ngài cũng phải đi một chuyến.
Dương Khai vuốt cằm: – Xem ra bọn họ thật sự có chút nắm chắc.
Nếu không nắm chắc, sẽ không cố ý gọi hắn đi một chuyến, không nói rõ, là sợ các Vu Vương tiết lộ cơ mật. –
Không chần chờ, Dương Khai rời khỏi chỗ đóng quân Vu Ngưu Bộ, thẳng tới chỗ các Vu Thánh.
Hắn đi qua mấy lần, tự nhiên quen đường, chỉ là về sau luôn tu luyện, lười lãng phí thời gian, liền để Vũ Lộ đi thay, mỗi lần các Vu Thánh triệu tập, hắn đều không ra mặt.
Mà lần này, tình hình không bình thường.
Ở trong đại điện đơn sơ, Dương Khai gặp được Vu Thánh Khư.
Khư là tồn tại đặc thù trong bốn đại Vu Thánh, từ xưa đến này cũng có thể là tồn tại đặc biệt, bởi vì hắn dù là Vu Thánh, nhưng không biết nhiều Vu Thuật, toàn bộ lực lượng của hắn đều tới từ thần thể mình.
Hắn là cường giả thân thể thành Thánh.
Chiến sĩ Man tộc chú trọng luyện thể, nhưng có được thành tựu như hắn, trăm ngàn năm qua cũng chỉ có mỗi hắn mà thôi.
Trận chiến Thánh giả 2 năm trước, các Thánh giả Ma tộc Man tộc đều bị thương, chỉ có hắn còn nguyên lành, mang theo 3 vị Vu Thánh chạy về, có thể thấy được thực lực mạnh mẽ.
Khư dù là Vu Thánh, nhưng lại không có cái giá Vu Thánh, Dương Khai giao tiếp với hắn mấy lần, ấn tượng rất tốt, vị Vu Thánh này mặc kệ gặp chuyện gì đều luôn cười tít mắt, rất là thân thiện dễ gần.
Ba vị Vu Thánh khác không thấy bóng, Dương Khai khẽ thở ra.
Không phải e ngại, chỉ là lười đối mặt với Thánh giá Thực Cốt Bộ, Vụ Ngưu Bộ cùng Thực Cốt Bộ ân oán sâu đậm, trước đó Dương Khai còn giết một Vụ Vương Thực Cốt Bộ, vị Vu Thánh Thực Cốt Bộ luôn không vừa mắt Dương Khai. Nếu không phải Vu Ngưu Bộ biểu hiện chói mắt trong đại chiến hai tộc, giết không ít Ma tộc, lập được rất nhiều công lao, vị Thánh giả Thực Cốt Bộ đã sớm xuống tay với Vu Ngưu Bộ, đây cũng là một trong những nguyên nhân Dương Khai không để ý các Vụ Thánh triệu tập.
Khư nhìn tuổi không lớn, khoảng chừng 40 tuổi, miệng rộng mũi to, đầu vuông tại lớn, mặt đỏ hồng, người to khỏe, cánh tay rất dài, sắp rũ ngang sông lớn.
Mỗi lần Dương Khai gặp hắn, đều chấn động vì lực khí huyết hung mãnh cuồn cuộn trong người hắn, đó còn là Khư cực lực thu liễm, bằng không, lực khí huyết của hắn sẽ càng thêm khủng bố.
Dương Khai không chút nghi ngờ, dù cho một con cự long ở trước mặt hắn, hắn cũng có thể dùng tay không xé nát. S.
Nếu nói thân thể Dương Khai như mặt trời vừa mọc, vậy thân thể Vu Khư như mặt trời nóng rát giữa trưa, chỉ đứng cạnh hắn cũng cảm thấy nóng bỏng.
________________