Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com
- Chuyện ngươi có vị hôn thê dữ dằn mấy ngày nay đã truyền khắp cả Băng Luân Thành, tìm hiểu chút là biết liền. Nếu không có chuyện đó, ta còn không biết tên giả của ngươi là Tiêu Bạch Y đó, nhưng ngươi yên tâm, lai lịch của ta cũng được dựng lên rất hoàn mỹ, Vấn Tình Tông không thể phát hiện ra được. Cơ Dao nhanh chóng trả lời, đồng thời ngoài miệng lại quát lên: - Tiêu Bạch Y! Ngươi còn có lương tâm hay không? Năm xưa nếu không phải ta giúp ngươi, ngươi đã sớm bỏ mạng trong miệng dã thú ở nơi hoang dã rồi! Bây giờ lại muốn lật lọng, chiếm hết tiện nghi của ta rồi lại muốn bội tình bạc nghĩa sao?!

- Chiếm tiện nghi?! 500 tên võ giả lập tức dỏng tai lên nghe, mỗi người đều nhìn Dương Khai như người trời.

Không bội phục không được a, nữ nhân xấu xí như vậy, chỉ sợ cho không cũng không ai dám..., vậy mà Dương Khai lại có gan chiếm tiện nghi người ta, loại khẩu vị này... không khỏi cũng quá tạp đi.

Tranh cãi ầm ĩ chẳng những khiến 500 tên võ giả gần đó hứng thú quan sát, mà thậm chí còn kinh động đến những võ giả đang trông coi trận kỳ ở phía xa, trong lúc nhất thời, rất nhiều người đều nhìn lại phía này.

Sau khi thoáng nghe ngóng, bọn họ đều biết được có một người tên là Tiêu Bạch Y bị vị hôn thê hung hãn tìm tới tận cửa.

Chuyện Tiêu Bạch Y có vị hôn thê vô cùng dữ dằn xấu xí, mấy ngày nay đã truyền khắp, cho nên mọi người đều tỏ ra hứng thú xem trò vui, muốn biết Dương Khai sẽ giải quyết như thế nào.

- Chiếm tiện nghi... Dương Khai vã mồ hôi lạnh đầm đìa, thầm chột dạ, vẻ mặt không được tự nhiên.

Mọi người nhìn sắc mặt của hắn, xác nhận quả thật là có chuyện như vậy, không khỏi bội phục.

- Ngươi chạy tới Vấn Tình Tông nhận Chiêu Mộ Lệnh để làm gì, sao không nói cho ta không biết? Không phải là nhìn trúng mấy đệ tử nữ trắng trẻo xinh đẹp của Băng Tâm Cốc đó chứ? Ta cho ngươi biết, ngươi chớ si tâm vọng tưởng, dám dẫn về một người ta giết một người, dám dẫn về hai người ta giết cả đôi! Ngay cả của quý của ngươi ta cũng cắt xuống!

500 tên võ giả cười ầm lên, tuy rằng bộ dạng hiện tại của Cơ Dao quả thực không ai dám mở miệng khen, nhưng lời này cũng thật là mạnh miệng ah, quả nhiên là nữ tử vô cùng hung hãn, đổi thành nữ nhân bình thường khác sao dám nói ra những lời này chứ?

Nhất là Hoắc Hãn, ở bên cạnh đang cười không thể khép miệng lại được, hắn chỉ ước gì Dương Khai càng xui xẻo càng tốt.

- Quá lắm, quá lắm rồi... Dương Khai vội vàng truyền âm, người khác không biết Cơ Dao hình dáng ra sao, nhưng hắn lại rõ ràng, một nữ nhân xinh đẹp lạnh lùng như vậy lại nói ra những lời này, quả thật cũng khó cho nàng. Hắn thầm thở dài, tiếp tục truyền âm nói: - Cũng tốt, vậy làm náo loạn lên đi, phối hợp với ta một chút, đợi cơ hội đánh với ta 1 trận!

Cơ Dao trong lòng vừa động, vội vàng đáp: - Được!

- Thật là thô bỉ mà! Dương Khai tỏ ra đau lòng thốt lên, tay run run chỉ Cơ Dao, khổ sở than thở: - Tiêu Bạch Y ta cả đời tiêu sái, sao lại gặp một nữ nhân thô bỉ như ngươi chứ! Ông trời không có mắt, ông trời không có mắt a!

Cơ Dao giận dữ nói: - Ngươi còn dám chê bổn tiểu thư!

Nói rồi, thân hình nàng thoắt một cái liền vọt tới, hai tay huy động giáng liên tiếp lên người Dương Khai, vừa ra tay vừa mắng chửi không ngừng nghỉ, khiến cho người ta nhìn mà khiếp đảm.

Dương Khai cản trái cản phải, nhưng lực bất tòng tâm, không lâu sau đã bị Cơ Dao xé nát quần áo, trông vô cùng chật vật.

- Hizz... nữ nhân này, không ngờ cũng là Đế Tôn Cảnh?

- Tiêu đại nhân là Đế Tôn Cảnh, vậy mà lại hoàn toàn không phải là đối thủ, có thể thấy được tu vi nữ nhân này so với Tiêu đại nhân còn cao hơn a.

- Nghe nói Tiêu đại nhân xuất thân từ Thanh Dương Thần Điện Nam Vực, còn nữ nhân này xuất thân từ đâu chứ?

Lúc trước mọi người thấy náo nhiệt, còn không xem Cơ Dao ra gì, nhưng hiện tại Cơ Dao vừa ra tay đã bạo lộ ra tu vi Đế Tôn Cảnh, khiến mọi người thầm run sợ!

Nữ nhân đanh đá không sợ, nhưng nữ nhân vừa đanh đá vừa có thực lực thì tuyệt đối đáng sợ.

- Đủ rồi! Dương Khai nổi giận quát lên một tiếng, thúc dục đế nguyên chấn văng Cơ Dao ra, mắt lộ hung quang nói: - Chớ có quơ tay múa chân với bổn thiếu nữa, nếu không đừng trách bổn thiếu không khách khí với ngươi.

Cơ Dao ngẩn ra, tỏ vẻ không ngờ Dương Khai lại dám ra tay với nàng, tuy nhiên rất nhanh đã nổi điên lên: - Tiêu Bạch Y, ngươi dám ra tay với ta sao? Bổn tiểu thư liều mạng với ngươi!

Dứt lời, nàng liền lật tay, một thanh trường kiếm kêu "choang" một tiếng hiện ra, đâm về phía Dương Khai.

Dương Khai không kịp né tránh, bị xén mất một mảnh lớn trang phục, thiếu chút nữa đã bị đâm thủng bụng.

- Tiện nhân muốn chết! Dương Khai nổi giận ngút trời, điều động đế nguyên hiện ra một chưởng ấn to lớn đánh thẳng tới Cơ Dao.

Rầm rầm uỳnh...

Đế Tôn Cảnh xuất thủ, khí thế bất phàm, khiến sắc mặt đám võ giả đang quan sát bên ngoài đại biến, ngược lại, Cơ Dao lại nhẹ nhàng phá giải sát chiêu của Dương Khai, sao đó phát ra một loạt kiếm mang bao phủ Dương Khai lại.

- Đánh nhau, đánh nhau thật rồi...

- Đây chính đánh nhau sống chết ah!

- Hai người này đã có hôn ước, sao lại đánh nhau ầm ĩ đến mức này chứ? Tính tình Tiêu đại nhân không tốt lắm, mà nữ tử kia lại không thể nói lý.

Vừa nãy 500 tên võ giả đều say sưa xem trò vui, nhưng khi thấy Dương Khai và Cơ Dao động thủ thật sự thì đều thấp thỏm lo âu, không biết có bị liên lụy đến mình hay không.

Trái lại, tên Hoắc Hãn kia lại tỏ ra vô cùng hả hê, thầm cổ vũ cho Cơ Dao, ước gì Cơ Dao một kiếm thọc chết Dương Khai mới tốt.

Tào Húc thì vã mồ hôi hột, chần chờ đứng tại chỗ một hồi, rồi vội vàng bay về nơi Phong Trì đang ở. Lúc này đang có hai cường giả Đế Tôn cảnh động thủ với nhau, đã không còn là chuyện hắn có thể can thiệp, hắn chỉ có thể bẩm báo lại chuyện này với Phong Trì, mời hắn ra mặt xử lý.

Trên bầu trời, Dương Khai và Cơ Dao đang liều mạng khó phân thắng bại, như thể hai kẻ có thâm cừu đại hận gặp nhau vậy, vừa đánh vừa mắng chửi nhau không thôi.

Những tiếng ầm ầm không ngừng truyền ra, hai người đánh từ nơi này đến nơi khác, vô cùng kịch liệt.

Phía dưới, không ít Đế Tôn Cảnh đều ngẩng đầu quan sát, tuy nhiên nhóm bọn hắn không liên quan gì tới Dương Khai và Cơ Dao, nên dĩ nhiên sẽ không đi lo chuyện bao đồng. Sau khi thoáng nghe ngóng, biết được chuyện gì đang xảy ra, không khỏi buồn cười.

Đánh một hồi lâu, chiến trường đã sớm dời đi. Đúng lúc này, phía dưới xa xa chợt truyền tới một giọng nói: - Tiêu công tử, các ngươi đang làm gì đó?

Dương Khai tranh thủ lúc rảnh rỗi nhìn lại, thấy Phong Trì đang vội vàng chạy đến, vẻ mặt rất tức giận.

Dương Khai sao thèm để ý đến hắn chứ, vẫn chuyên chú giao chiến với Cơ Dao, chuyển sang một địa điểm khác.

- Nam Môn Đại Quân ở bên đó sao? Cơ Dao vừa phóng ra sát chiêu, vừa lên tiếng hỏi.

- Ừm, mấy ngày qua ta đã lặng lẽ đi tới đó dò xét mấy lần, tuy không dám xâm nhập vào bên trong, nhưng chắc chắn Nam Môn Đại Quân ở đó, vị trí cụ thể thì không rõ lắm, ta và ngươi phải lưu ý nhiều hơn!

- Hắn có đặc điểm gì? Cơ Dao hỏi.

- Chưa từng thấy qua, cũng không nhận ra, tuy nhiên hắn là đại sư trận pháp, phụ trách phá trận, nhất định bên cạnh có cường giả bảo vệ. Nhìn xem nơi nào có nhiều Đế Tôn Cảnh tập trung ở một chỗ là được.

- Được!

Cơ Dao đáp lời, phóng thần niệm ra dò xét khắp nơi.

Không được Dương Khai đáp lại, gương mặt Phong Trì không khỏi trở nên lạnh lẽo.

- Phong trưởng lão, Nam Môn đại sư đang ở phía đó, không thể để cho bọn họ tới gần, nếu không sẽ quấy nhiễu đến Nam Môn đại sư. Tào Húc vừa thấy phương hướng Dương Khai và Cơ Dao di chuyển, vội vàng lên tiếng nhắc nhở.

- Không cần ngươi nói ta cũng biết, chỉ có điều hiện tại hai người này đang giao chiến kịch liệt, nếu không phân sinh tử chỉ sợ sẽ không dừng lại. Sắc mắt Phong Trì sa sầm xuống, áo não nói: - Sớm biết có kết quả này, bổn tọa sẽ tuyệt đối sẽ không dẫn nữ nhân kia tới đây.

Tào Húc cười khổ nói: - Ai mà biết thiếu nữ kia không nói lý lẽ như vậy.

- Việc này không nên chậm trễ, mau ngăn bọn họ lại quan trọng hơn! Phong Trì vừa ra lệnh xong, lập tức phi thân về phía Dương Khai và Cơ Dao.

- Ở bên đó! Đúng lúc này, Dương Khai bỗng nhiên biến sắc, lặng lẽ nháy mắt ra dấu với Cơ Dao, nói: - Bên đó có một Đế Tôn lưỡng tầng cảnh, hai Đế Tôn nhất tầng cảnh, chính là người bảo vệ Nam Môn Đại Quân!

Hai người liếc nhìn nhau, rồi song song bay về phía đó, chiêu thức đánh tới đối phương vẫn vô cùng hung mãnh.

Không lâu sau, hai người đã đến gần vị trí đã dò xét.

Phóng mắt nhìn tới, Dương Khai liền thấy được một trung niên nam tử khôi ngô đang bố trí trận kỳ, bên cạnh hắn còn có ba vị Đế Tôn Cảnh bảo vệ, một người trong đó là Đế Tôn lưỡng tầng cảnh, hai người còn lại là Đế Tôn nhất tầng cảnh.

- Nam Môn Đại Quân! Hai mắt Dương Khai sáng ngời, nhìn thẳng tới nam tử khôi ngô đang bày trận kia.

- Kẻ nào dám càn rỡ ở đây, mau chóng cút khỏi nơi này! Tên cường giả Đế Tôn Cảnh lưỡng tầng cảnh ngẩng đầu, lạnh giọng quát.

- Ra tay! Dương Khai khẽ quát lên.

Cơ Dao hưởng ứng, liền vỗ một chưởng vào Dương Khai, uy lực một chưởng mày khiến phong vân cũng phải biến sắc, đánh thẳng vào lồng ngực hắn.

Dương Khai "oa" lên một tiếng, phum ra một ngụm máu tươi, thân hình rơi xuống như vẫn thạch.

Phương hướng rơi xuống kia, dĩ nhiên chính là vị trí của Nam Môn Đại Quân.

Cùng lúc đó, ánh mắt Cơ Dao hiện lên vẻ tàn khốc, thét lớn: - Tiêu Bạch Y, hôm nay nơi này chính là mồ chôn của ngươi!

Nàng vừa thét lên vừa phi thân xuống, khí thế kia như thể muốn đuổi tận giết tuyệt đối thủ vậy.

Cơ Dao hạ xuống ngay sát khi Dương Khai tiếp đất, hai người lập tức đồng loạt chuyển hướng, phóng thẳng về phía trước.

Cơ Dao không còn giữ lại thực lực nữa, một kiếm quét ra, thiên địa kêu lên ong ong.

- Đế Tôn lưỡng tầng cảnh! Ba tên đang bảo vệ Nam Môn Đại Quân hơi biến sắc, quát lớn, tên cường giả Đế Tôn lưỡng tầng cảnh dĩ nhiên lập tức xuất thủ, chặn Cơ Dao lại.

Dương Khai không quan tâm, lao thẳng tới Nam Môn Đại Quân, vẻ mặt lạnh lùng, khí huyết ngất trời, nào có vẻ gì như đang bị thương chứ.

Nam Môn Đại Quân mặc dù là một trận pháp đại sư, nhưng tu vi bản thân cũng không yếu, cũng là cường giả Đế Tôn nhất tầng cảnh.

Vừa thấy Dương Khai hung hăng đánh tới, Nam Môn Đại Quân tuy rằng hoảng sợ, nhưng cũng không hoảng loạn, liền lui về phía sau mấy bước, lạnh lùng nhìn lại.

- Tiểu tặc Phương nào, lại dám tấn công Nam Môn đại sư! Một tên Đế Tôn nhất tầng cảnh hét lớn, bay ra ngăn lại.

- Cút ngay! Dương Khai quá lên một tiếng, bấm tay phát ra một luồng Nguyệt Nhận chém về phía trước.

Tên Đế Tôn nhất tầng cảnh kia thấy Nguyệt Nhận đánh tới, hừ lạnh một tiếng, điều động đế nguyên toàn thân định phòng thủ, nhưng hắn không ngờ tới mức độ sát thương và quỷ dị của Nguyệt Nhận, vừa tiếp xúc với luồng Nguyệt Nhận, lớp đế nguyên bảo vệ đã lập tức sụp đổ, hắn sợ tới mức hồn phi phách tán, vội vàng tế ra bí bảo phòng hộ, cản ở trước người.

Nhưng đã muộn, Dương Khai đã đánh tới trước mặt, một chưởng vỗ lên đầu hắn.

"Bụp" một tiếng, vị Đế Tôn nhất tầng cảnh này không kịp phản ứng, lập tức bị đánh vỡ đầu, óc văng ra tung tóe.
Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!