Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com
Là ngươi! Phương Phong Kỳ liếc mắt một cái đã nhận ra người thanh niên cản ở phía trước, bất ngờ chính là tên vừa rồi ở trên đài cao.

Thần tình bạo nộ, thân hình tiếp tục xông về phía trước, một quyền ngược hướng về phía hư không, trong miệng quát to:

- Cút ngay! Gã nóng lòng chạy trối chết, nào có thời gian cùng Dương Khai ở chỗ này dây dưa? Cho nên vừa ra tay là toàn lực.

Một cỗ lực lượng kỳ lạ quanh quẩn ở quả đấm của gã, một quả đấm thoạt nhìn không tính là rắn chắc nhưng lại trong phút chốc trở nên chắc chắn như bí bảo vậy.

Hơn nữa trên cánh tay của Phương Phong Kỳ, lại xuất hiện dài ra một chút lông tóc màu đỏ sậm như cương châm vậy.

Những thứ lông tóc kia thoạt nhìn cực kỳ quỷ dị, toát ra một cỗ khí tức khiến Dương Khai cực kỳ không thoải mái, bao trùm cả cánh tay cùng quả đấm của gã, khiến cho uy lực của một quyền đánh ra đó tăng mạnh.

Dương Khai nhướng mày, trên mặt lóe lên vẻ hồ nghi.

Đây là võ kỹ gì? Hắn thật đúng là chưa từng gặp qua võ kỹ có thể khiến cho tự thân sinh ra loại biến hóa này.

Tâm niệm chợt động, Dương Khai ngẩng đầu nhìn lại Phương Phong Kỳ, hắn không khỏi khẽ hô một tiếng.

Hắn bất ngờ phát hiện hình tượng của Phương Phong Kỳ lại có biến đổi to lớn, trước đó gã thoạt nhìn âm nhu lạnh lùng mờ mịt, nhưng hiện giờ không biết vận dụng bí thuật hay là thế nào, gương mặt trở nên cực kỳ vặn vẹo.

Hơn nữa bên khóe miệng còn có hai cái nanh bạo lộ ra, lóe ra hàn quang lạnh lẽo, từ trong miệng và mũi của gã, có ẩn tử khí tràn ngập.

Còn muốn nổi lên ba chữ Thi Linh Giáo, linh quang thoáng hiện lên trong đầu của Dương Khai, bỗng nhiên có suy đoán với lai lịch của Phương Phong Kỳ.

Công kích đang tới, Dương Khai không dám sơ suất, phất tay liền bắn ra một đạo Kim Huyết Ti, nhẹ nhàng quấn một vòng vây quanh cánh tay của Phương Phong Kỳ ầm tới, lập tức chợt siết chặc.

Một đạo vết thương rõ ràng có thể thấy được hiển lộ ra từ trên cánh tay của Phương Phong Kỳ.

Nhưng mặc dù với trình độ sắc bén của Kim Huyết Ti, lại không thể cắt đứt cánh tay của gã.

Hơn nữa từ chỗ vết thương của gã, lại chảy ra máu tươi màu xanh biếc.

Máu đó tràn ngập ra một cỗ khí tức khiến người ta ngửi tới muốn ói, người bình thường ngửi một ngụm chỉ sợ đều sẽ chết bất đắc kỳ tử! Có độc! Mi mắt của Dương Khai co rụt lại.

Máu tươi xanh biếc đó chẳng những có độc, còn rất có tính hủ thực.

Kim Huyết Ti quấn quanh trên cánh tay của gã bị hào quang hủ thực chợt hiện, truyền ra tiếng vang xì xì.

Phương Phong Kỳ rống giận, há hốc miệng, đối diện hộc ra một ngụm khí xanh tanh hôi về phía Dương Khai.

Dương Khai hừ lạnh một tiếng, thân hình thoắt một cái, biến mất không thấy, chờ đến thời điểm xuất hiện lại, người đã đến trên đỉnh đầu của Phương Phong Kỳ.

Long Cốt Kiếm Tích Thúy cầm ở lòng bàn tay, tư thế ngã lộn nhào, cắm thẳng xuống thiên linh của gã.

- Ngu xuẩn! Phương Phong Kỳ không thèm liếc một cái.

Gã thấy, một thanh vô nhận trường kiếm ấy căn bản ngay cả lông tơ của mình đều không thể bị thương.

Cho nên gã căn bản không có ý tứ tránh né, mà là lại chém ra một quyền, đón đỡ Dương Khai.

Thân mình của Dương Khai hơi vặn vẹo về phía bên cạnh, tránh ra một kích thế đại lực trầm của Phương Phong Kỳ, Long Cốt Kiếm cắm thẳng vào chỗ đỉnh đầu của Phương Phong Kỳ.

Thoạt nhìn trường kiếm cực kỳ ngu độn thời khắc này lại bạo phát ra lực lượng khiến người ta khó có thể tưởng tượng.

Có ẩn chứa tiếng rồng ngâm truyền ra từ bên trong thân kiếm, một đường bẻ gãy nghiền nát.

Thế như chẻ tre phá khai thân thể cùng sự phòng ngự của Phương Phong Kỳ, trực tiếp cắm vào trong lồng ngực của gã.

Trong nháy mắt con ngươi của Phương Phong Kỳ trợn tròn, trên mặt tràn đầy thần sắc bất khả tư nghị, cho đến giờ phút này gã mới đã nhận ra Long Cốt Kiếm quỷ dị, la thất thanh:

- Bí bảo cấp Hư Vương! Bị một kích như vậy, gã lại không chết, ngược lại kịch liệt giằng co, ý đồ thoát khỏi Dương Khai nắm trong tay.

Lực lượng không gian thoải mái nổi lên.

Từng đạo khe nứt không gian yếu ớt như tơ nhện thành hình bên người của Phương Phong Kỳ, ngay sau đó bao phủ bốn phương tám hướng cắt tới gã.

Hưu hưu hưu...

Tiếng vang đinh đinh đương đương không dứt bên tai.

Thân thể của Phương Phong Kỳ cực kỳ mạnh mẽ, có thể chặn lại một phần khe nứt không gian cắt.

Nhưng mặc cho dựa vào thủ đoạn thông thiên mà gã có, cũng không thể ngăn cản Dương Khai cuồng bạo sát chiêu.

Từng đạo vết thương xuất hiện trên người của gã, những máu thịt đó đều bị ném tới trong hư không.

Miệng vết thương không ngừng chảy ra máu màu xanh biếc, khắp thiên địa tựa hồ đều bị ô nhiễm.

- Trước tiên đừng giết gã! Thanh âm của Tiền Thông bỗng nhiên truyền đến.

Ông ta hiển nhiên cũng nhìn thấu một vài vấn đề, xa xa đứng trên đài cao, đưa tay nắm chặc.

Phương Phong Kỳ ra sức phản kháng liền bị hoàn toàn giam cầm, trực tiếp bị mang ra trở về đài cao.

Dương Khai cau mày nhìn Phương Phong Kỳ, sâu trong nội tâm có một chút bất an bắt đầu khởi động.

Thời khắc này, những đám người vây xem cũng phát hiện chỗ quỷ dị của Phương Phong Kỳ.

Không ít người nhát gan căn bản không dám nhìn thẳng, rối rít nheo ánh mắt.

Mặc dù là những người gan lớn, cũng mắt lộ ra vẻ sợ hãi, sợ hãi nhìn Phương Phong Kỳ, không thể tin được trên đời này lại vẫn có người như vậy.

- Lão thất phu, nhanh thả bổn tọa, nếu không đợi giáo chủ xuất thủ, nhất định làm cho ngươi chết không có chỗ chôn! Phương Phong Kỳ cũng không cầu xin tha thứ, ngược lại uy hiếp Tiền Thông.

Đôi mắt của Tiền Thông lạnh lùng quét mắt tới thân thể của Phương Phong Kỳ.

Ngay sau đó ánh mắt như ngừng lại chỗ bụng của gã, đưa ra hai ngón tay đâm một cái về phía đó, trong khoảnh khắc đã xuyên thủng bụng của Phương Phong Kỳ.

Mặc dù bị Dương Khai dùng Long Cốt Kiếm xuyên qua đầu, Phương Phong Kỳ cũng không sợ hãi chút nào.

Thế mà khi Tiền Thông làm như vậy, gã lại toát ra thần sắc cực kỳ sợ hãi, cả kinh kêu lên:

- Lão già kia ngươi muốn làm gì? Tiền Thông không để ý tới gã, sắc mặt ngưng trọng nhìn miệng vết thương nơi bụng của Phương Phong Kỳ.

Chỗ đó, có một hạt châu màu xanh biếc, ước chừng vào khoảng đầu móng tay, nhưng lại tích chứa năng lượng kinh người.

- Nếu như lão phu không đoán sai, hạt châu này bị hủy thì ngươi sẽ chết chứ gì? Tiền Thông nhàn nhạt nhìn Phương Phong Kỳ một cái.

Phương Phong Kỳ hơi biến sắc mặt, cắn răng không đáp lời.

- Dương Khai, trước tiên chế trụ gã, lão phu có một số việc muốn tìm gã để hỏi rõ ràng.

Tiền Thông nói một tiếng.

Dương Khai gật đầu, đưa tay rút Long Cốt Kiếm ra khỏi từ đỉnh đầu của Phương Phong Kỳ, trong nháy mắt bắn nhanh ra mười mấy đạo Kim Huyết Ti, trói Phương Phong Kỳ lại thật cẩn thận.

Một cuộc đại loạn cuối cùng kết cục như vậy, Tiền Thông đứng trên đài cao, ngắm nhìn bốn phía, cao giọng quát:

- Chư vị, lão phu bế quan nhiều năm, hôm nay xuất quan, nghe nói U Ám Tinh biến đổi lớn, cảm giác đau lòng sâu sắc.

Nhưng xin chư vị yên tâm, Thiên Vận Thành như cũ thuộc về Ảnh Nguyệt Điện của ta quản hạt, ngày sau không người nào dám xâm phạm chỗ này.

Thi Linh Giáo đó, lão phu cũng nhất định phải đi gặp một hồi, trả lại công đạo cho bọn ngươi, trả lại càn khôn sáng sủa cho U Ám Tinh! Vô số người sôi trào, điên cuồng kêu to tên của Tiền Thông, vây quanh gom lại bên cạnh đài cao.

Trong hai năm qua, Thiên Vận Thành dưới Thi Linh Giáo quản hạt, những người này ăn bữa sớm lo bữa chiều, mỗi người đều kinh hồn táng đảm, e sợ cho không thấy được mặt trời ngày mai.

Nhưng bây giờ thì tốt rồi, Tiền Thông đã trở lại, hơn nữa ông ta còn là cường giả Hư Vương Cảnh, ông ta che chở Thiên Vận Thành, Thiên Vận Thành cũng sẽ không xuất hiện đủ loại bi kịch của ngày xưa.

- Tiền trưởng lão! Xin Tiền trưởng lão chủ trì công đạo a.

Tiểu nữ Nguyệt Tiền mất tích, có người từng thấy được tung tích của nó ở bên trong phủ của thành chủ.

Xin Tiền trưởng lão cho tiểu lão nhi đi phủ thành chủ xem một chút, xem một chút tiểu nữ còn sống hay không?

- Con của nhà tôi ba tháng trước cũng mất tích, nhất định ở bên trong phủ thành chủ!

- Còn có khuê nữ của nhà tôi nữa!...

Tiền Thông mắt lộ vẻ đau lòng, đưa tay án nhẹ, dằn xuống tiếng reo hò cùng khóc thầm của vô số người đó, từ từ nói:

- Chư vị chờ một lát, lão phu bảo người đi tới bên trong phủ thành chủ xem một chút.

Nếu là con gái của chư vị còn bên trong phủ, nhất định sẽ cho các người đoàn tụ.

- Đa tạ Tiền trưởng lão!

- Tiền trưởng lão đại ân đại đức, bọn ta suốt đời khó quên! Tiền Thông khẽ thở dài một cái, quay đầu nhìn Ngụy Cổ Xương.

- Đệ tử cũng nên đi nhìn một chút.

Ngụy Cổ Xương hội ý, lập tức cùng Đổng Huyên Nhi bay đi về phương hướng phủ thành chủ.

Dương Khai nghĩ nghĩ, mở miệng nói:

- Ta cũng đi.

Tô Nhan cùng Hạ Ngưng Thường theo sát phía sau.

Phủ thành chủ, một chút võ giả quy thuận Thi Linh Giáo thấy có người mạnh mẽ xông tới, liền muốn nghênh địch.

Nhưng thực lực của những này người không cao, căn bản không thể ngăn trở bước chân của đám người Dương Khai.

Một đường đấu đá lung tung, mấy trăm người bị giết, bắt được một người, sau khi hỏi một chút đầu mối từ trong miệng của y, đám người Dương Khai chạy thẳng tới địa lao.

Trong địa lao, âm u ẩm ướt, trong phòng giam nhốt ít nhất mấy trăm người.

Mà những người này cũng không ngoại lệ, tất cả đều là đứa trẻ không tới năm tuổi, hoặc là cô gái trẻ tuổi có dung mạo xinh đẹp.

Vô luận là đứa trẻ hay là cô gái đều sinh cơ ảm nhiên, dường như chịu đủ hành hạ.

Vị trí cánh tay của bọn họ, đều có hoặc nhiều hoặc ít miệng vết thương.

Nghĩ đến chuyện trước đó mà Phương Phong Kỳ đã từng làm đối với đứa bé ấy, mọi người không biết trong địa lao những này người đều gặp cái gì?

- Táng tận lương tâm! Tâm hồn thiếu nữ của Tô Nhan chấn nộ, cùng Ngụy Cổ Xương và Đổng Huyên Nhi lần lượt mở ra cửa lao, thả ra những người ấy.

Hạ Ngưng Thường canh giữ ở cửa lao, nhất nhất kiểm tra tinh huống thân thể của những người này, cho bọn họ uống đan dược, đền bù sinh cơ bị hao tổn.

Một đường thả ra mọi người, thần sắc của đám người Dương Khai nặng nề.

Chờ đến cuối cùng nhất của địa lao, vẻ mặt của đám người Dương Khai càng khó nhìn hơn.

Nơi cuối cùng của địa lao, không có người sống, chỉ có từng cổ một xương cốt trắng hếu, dựa vào độ lớn nhỏ cùng hình thể của xương đó xem ra, không thể nghi ngờ đều là đứa trẻ cùng cô gái.

Chẳng qu là bọn họ khi còn sống đều gặp phải sự hành hạ cực kỳ tàn ác, một thân máu thịt bị dễ dàng cắt sạch sẽ, còn dư lại xương trắng tùy ý vứt bỏ ở chỗ này.

Xương trắng thành núi, tối thiểu nhiều mấy ngàn.

Thời gian chỉ ngắn ngủi hai năm trước, bên trong Thiên Vận Thành đã gặp phải chuyện như vậy.

Đây vẫn chỉ là một Thiên Vận Thành mà thôi, tình huống cả U Ám Tinh thì sẽ ra sao?

- Đáng hận! Ngụy Cổ Xương cắn răng gầm nhẹ, sắc mặt dữ tợn....

Tiếng động lớn náo loạn Thiên Vận Thành kéo dài thời gian hai ngày mới từ từ ổn định.

Những đứa bé cùng cô gái được thả ra từ trong nhà lao đều là để đoàn tụ cùng người nhà, nhưng không ngờ đã chết trong địa lao.

Hai năm hỗn loạn, mang tới ký ức đau xót sâu không thể phai mờ cho vô số người của Thiên Vận Thành.

Bên trong phủ thành chủ, biểu lộ của đám người Tiền Thông nặng nề, mọi người đều thần tình nổi giận nhìn Phương Phong Kỳ bị kiềm chế, ánh mắt phun lửa.

- Đại trưởng lão, để ta giết gã! Ngụy Cổ Xương quát khẽ, đứng dậy.

Tiền Thông phất tay áo, ra hiệu Ngụy Cổ Xương an tâm một chút chớ nóng vội, cúi đầu nhìn về Phương Phong Kỳ, mở miệng hỏi:

- Nếu như lão phu không đoán sai, ngươi đến từ Táng Hùng Cốc phải không? Nghe ông ta hỏi như vậy, trong mắt của Dương Khai lóe lên một tia vẻ sáng tỏ, thầm nghĩ quả nhiên như thế! Hắn cũng suy đoán như vậy.

Táng Hùng Cốc là một chỗ tồn tại cực kỳ đặc biệt của U Ám Tinh.

Nghe đồn hơn hai ngàn năm trước, nơi đó là tổng đà của thế lực to lớn bởi một người tên Cổ Dương Tông.

Đáng tiếc sau đó họ đắc tội Tinh Đế Sơn, trong một đêm bị nhổ tận gốc, tổng đà đều bị phá huỷ.

Bên trong Táng Hùng Cốc, nguy cơ trùng trùng, vô số các loại cấm chế trận pháp.

Mà nguy hiểm nhất là một đám đặc thù sinh linh bên trong Táng Hùng Cốc

- một đám người vốn đã bị chết.
Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!