Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Vòng Xoáy Hào Môn

Trong trí nhớ của Tường, công bằng mà nói người mẹ quá cố không phải người mẹ tốt. Bà thường xuyên đi chơi, bỏ mặc anh và em gái ở nhà. Nhưng so với người ba bận rộn, lạnh lùng thì bà vẫn dành nhiều thời gian cho anh hơn. Dù thi thoảng cáu gắt bất chợt nhưng bình thường bà sẽ dắt hai anh em đến các khu vui chơi, đi du lịch. Tường rất thương mẹ vậy nên bà nói gì anh cũng tin. Trước lúc tự tử, bà hay kể lể với anh bản thân đã uất ức như thế nào, đã bị chồng làm tổn thương đến mức nào. Chừng ấy năm qua, Tường vẫn luôn tin vào những điều đó, chưa bao giờ nghi ngờ. Vậy nhưng hôm nay, anh lại nghe rằng mẹ mình ngoại tình. Theo bản năng Tường phủ nhận tất cả, mẹ anh không thể làm ra chuyện đó, đây hoàn toàn là những lời bịa đặt, vu khống.

"Bằng chứng đâu? Mẹ con chết rồi ba nói thế nào mà không được! Người cũ sao bì được với người mới, một người là dằm trong tim là cơm nguội bị bỏ xó trong góc bếp, một người là mật ngọt trong tim, phân biệt đối xử rõ ràng quá rồi đấy!"

Trường Thịnh nghe vậy liền cười khẩy, đẩy mạnh Tường ra. Trường Thịnh rất ghét kiểu so sánh này, nói trắng ra ông không muốn có bất kỳ dính dáng nào với người vợ quá cố. Bà ta là vết nhơ tệ hại nhất trong cuộc đời ông, làm tổn hại tôn nghiêm phái mạnh.

"Anh nói đúng đấy nhưng mà anh đã đề cao mẹ anh quá rồi, bà ta không xứng làm dằm trong tim tôi đâu. Đó là mẹ anh, mẹ của con tôi, người vợ hợp pháp của tôi tuy nhiên chưa bao giờ tôi xem đó là người phụ nữ của mình. Bà ta không xứng, nói tránh chính là phẩm hạnh không đoan chính, nói trắng ra là lăng loàng trắc nết!"

Chuyện đã đến nước này, Trường Thịnh không ngại nói hết những lời trong lòng. Tường bị kích thích, mắt đỏ ngầu, tay nắm chặt run run. Nếu người trước mặt không phải ba mình thì có lẽ Tường đã nhào tới, đánh cho đối phương một trận nhớ đời.

"Ba đừng có sỉ nhục mẹ con! Bà ấy chết rồi, ba đổ hết tội lỗi lên đầu người đã khuất không hổ thẹn sao? Như vậy đáng mặt đàn ông sao?"

"Hổ thẹn ư? Không hề! Nếu có hổ thẹn là với Trà My kia kìa, tôi từng bày mưu tính kế lợi dụng cô ấy. Còn với mẹ anh, tôi đã làm tròn chức trách một người chồng, chưa từng có bất kỳ suy nghĩ, hành vi nào vượt quá giới hạn. Nhưng chính bà ta lại là người phản bội tôi trên mọi phương diện, từ thể xác tới tâm hồn. Anh hỏi tôi bằng chứng đâu, về hỏi nhà ngoại anh đi sẽ rõ. Có biết tại sao ba vợ tôi chết không? Ông ấy chết vì xấu hổ, vì bị đứa con gái ngu xuẩn chọc tức đến nỗi đột quỵ."

"Ông không được sỉ nhục mẹ tôi, bà ấy không phải người như vậy! Ông vì Trà My mà hết lần này tới lần khác đánh tôi, tôi nhịn được, chẳng sao cả. Nhưng ông không thể vì cô ta mà thóa mạ mẹ tôi!"

"Đừng có lôi Trà My vào chuyện này! Cô ấy không hề dính dáng gì tới mẹ anh cả!"

Trường Thịnh biết ngay đến sau cùng Tường sẽ lôi Trà My ra làm lá chắn cho mình kia mà. Một mặt ông bất bình thay cho Trà My, hai mươi năm về trước cô vẫn còn là một đứa trẻ. Mặt khác, ông không thể chấp nhận con trai cứ núp bóng phụ nữ. Đây là chuyện đáng tự hào sao?

"Anh Tường à, khi nào thì anh mới thật sự trưởng thành vậy? Đừng có lúc nào cũng vì mẹ, tại Trà My nữa! Mỗi một việc anh làm thật ra đều vì bản thân mình cả. Chuyện của mẹ anh, anh tự đi tìm hiểu tôi không muốn nói thêm. Bây giờ hãy trả lời ba đi Văn Tường, rốt cuộc con có sai người đánh Trà My sẩy thai hay không?"

"Con..."

"Bốp!"

"Quân khốn nạn!"

Khi Tường vừa mở miệng thì một người lao tới, vung tay đấm mạnh vào mặt Tường. Ông Quân còn muốn đánh nữa, một đấm làm sao đủ, ông chỉ muốn đánh chết tên khốn nạn này. Cha con nhà này đều là người vô lương tâm, tại sao có thể nghĩ ra âm mưu thâm độc tới như vậy?

"Ông Quân, ông làm gì vậy? Bình tĩnh lại đi!"

Trường Thịnh vội đứng chắn trước mặt Tường, bắt lấy tay ông Quân. Vy nhân cơ hội này đỡ anh trai dậy, tránh sang một bên. Ông Quân vùng vẫy nhưng làm cách nào cũng không giựt tay ra được. Ông tức tối chửi ầm lên:

"Quả nhiên cha nào con nấy, toàn là quân giết người! Mấy người nghĩ rằng Trà My bơ vơ nên hùa nhau ức hiếp cô bé nhà chúng tôi đúng không? Con bé chưa đủ khổ ư? Trong cùng một ngày mất cả ba lẫn mẹ, em trai trở thành người thực vật, bây giờ mất con, bản thân lại nguy kịch chưa rõ sống chết. Trường Thịnh, ông định để con mình hại chết Trà My sao?"

Ông Quân oán hận nhìn Tường như muốn ăn tươi nuốt sống. Trường Thịnh biết rõ tính cách ông Quân, rất trọng tình nghĩa. Một khi có ai dám làm hại người thân, bạn bè, ông Quân sẽ bất chấp mọi giá tìm kẻ đó tính sổ. Có lẽ vì vậy mà Trà My giấu nhẹm hung thủ hại chết ba mình, không cho ông Quân biết. Trường Thịnh tin chắc nếu chỉ cần mình vừa thả lỏng tay thì ông Quân sẽ chạy ào sang đánh Tường ngay tức khắc.

"Không phải tôi, Trà My xảy ra bất trắc không phải do tôi!"

Tường nói xong liền nhăn mặt vì động đến gò má đau rát. Những lời này chẳng những không dập tắt sự nóng giận trong lòng ông Quân ngược lại như thêm dầu vào lửa.

"Có tên sát nhân nào thừa nhận mình là mình giết người đâu. Cậu tưởng tôi sẽ tin vào mấy lời nói suông này sao?"

"Tôi nói thật mà, không phải tôi, tôi thề đó!", Tường bất lực. Anh không biết phải làm sao thì ông già cố chấp này mới chịu tin mình.

"Thề sao? Lừa ai chứ? Ai dám đứng ra đảm bảo anh nói

thật?"

Tường cứng họng, anh biết đi đâu tìm người chứng minh bản thân trong sạch đây? Công tâm mà nói đâu ai khả nghi bằng anh, động cơ quá rõ ràng.

Đúng lúc Tường rơi vào thế khó thì Trường Thịnh lên tiếng:

"Tôi!"

Tường ngỡ ngàng nhìn ba mình đồng thời Trường Thịnh cũng nhìn về phía Tường. Tuy rằng ông rất tức giận nhưng chưa đến độ mất hết lý trí. So với Tường thì Trường Thịnh nghi ngờ ông Thành nhiều hơn. Bởi lẽ Trà My đã chủ động rời đi, Tường không cần phải đuổi cùng giết tận nữa.

"Con tôi không phải kẻ ngốc, không phải nó đâu!"

"Cha nào mà không bênh con? Cá mè một lứa!", ông Quân mỉa mai.

"Chỉ còn một chút nữa là Trà My lên máy bay, coi như Tường đã đạt được mục đích rồi cần gì phải bày trò thêm? Nếu Trà My xảy ra chuyện thì cô ấy làm sao ra nước ngoài được? Chủ mưu xảo quyệt lắm, vừa muốn hại Trà My vừa muốn tôi đau đớn lại tiện thể vu oan cho Tường, khiến cha con chúng tôi bất hòa. Cha con giằng co thừa sống thiếu chết, còn ông ta ngồi không hưởng lợi. Không phải do gừng càng già càng cay mà là khoảnh khắc giẫy chết thôi!"

Trường Thịnh phân tích rõ ràng, ông Quân từ từ bình tĩnh lại, cảm thấy rất có lý. Trà My ở sân bay bị xô ngã cầu thang, xung quanh rất đông người. Họ đã quay phim lại đưa lên mạng rồi nhưng rất nhanh đã bị xóa hết, ông đoán là do Trường Thịnh can thiệp. Hẳn là kẻ chủ mưu muốn những hình ảnh thảm hại của Trà My lan truyền khắp nơi, người người đều thấy.

"Rốt cuộc là ai? Là ai lại độc ác tới như vậy? Trà My của chúng tôi sao lại khổ tới như vậy? Dăm bữa nữa tháng lại nhập viện, làm sao mà sống đây?"

Ông Quân nghĩ tới Trà My, gương mặt già nua vốn đang giận dữ nhuốm màu đau khổ. Trường Thịnh nhìn thấy ông ấy suy sụp bèn dìu sang băng ghế bên cạnh.

"Tôi biết ông đau lòng vì Trà My nhưng mà ông nên quay về túc trực bên cạnh Luân. Nếu cậu ấy có chuyện gì thì Trà

My không..."

Trường Thịnh nói tới đây cổ họng nghẹn lại, mọi người đều hiểu ý. Ông Quân bắt đầu sụt sùi:

"Thằng bé không xong rồi! Chuyện này đã xảy ra từ lâu, tôi đã định nói với Trà My nhưng con bé lại có thai. Tôi sợ con bé chịu không nổi nên giấu, cứ nghĩ để Trà My ra nước ngoài rồi mới tính tiếp!"

"Dù thế nào cũng phải đợi tới lúc Trà My bình tĩnh lại!"

Trường Thịnh ngẩng đầu nhìn lên trần nhà, mệt mỏi thở hắt ra. Trước giờ ông cứ nghĩ mình tài ba lắm nhưng hiện tại mới thấy bản thân cũng thường thôi. Sống chết là do trời, ông không thể giành người với tử thần. Nếu Luân xảy ra bất trắc thì coi như hy vọng sống sau cùng của Trà My cũng bị chặt đứt.

"Nếu hung thủ thật sự là Tường thì sao?", ông Quân nghiêm túc hỏi Trường Thịnh.

Trường Thịnh nhìn Tường sau đó mới trả lời:

"Nếu đúng là Tường thì tôi là người đầu tiên không tha cho nó! Con của Trà My cũng là con của tôi, tôi sẽ không để con mình chết oan!"

"Được, tôi tạm tin ông!"

Ông Quân rời đi, Trường Thịnh nhắm mắt lại, tự trấn an bản thân. Càng là thời điểm nhạy cảm càng phải bình tĩnh, nếu để cảm xúc lấn át lý trí thì sẽ trúng kế của kẻ chủ mưu. Vy và Tường im lặng đứng một bên, nhất thời không biết nói gì.

"Con còn đứng đây làm gì? Mau đi kiểm chứng sự thật và tìm chứng cứ ông ta sai người làm hại Trà My để chứng minh trong sạch với ông Quân."

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!