Chương 980
“Phòng 3, tầng 2, bệnh viện trung tâm. Có người đang cần giúp đỡ, mong anh nhanh chóng đến đây”
Giọng nói nhỏ, vội vàng và đầy cảnh giác vang lên trong điện thoại.
“Anh là ai?”
Đối phương không trả lời, điện thoại báo máy bận.
“Đại ca, bọn em chỉ giúp anh được đến đây thôi. Bây giờ chỉ có anh ta mới có thể giúp được anh”
Hai tên đàn em đứng trước cửa phòng bệnh, nếu như không phải bọn chúng sớm phát hiện ra mục đích của Jackson, giảm bớt liều lượng trong cốc rượu độc thì chắc bây giờ đang nằm trên chiếc giường kia chỉ còn là một xác chết.
“Rút thôi!”
“Anh ta thật sự quan tâm đến đại ca sao?” Một tên trong số đó kéo tay áo của tên kia và hỏi đầy nghi ngờ.
“Nếu không thì sao? Không lẽ chúng ta ở lại đây? Cậu cũng không phải không biết tính cách của ông chủ, nếu để ông ấy phát hiện ra thì người nằm trong ngôi mộ phía sau núi kia là tôi với cậu đấy”
Tên đàn em gật đầu, anh ta nhìn Andy một cái rồi lắc đầu: “Chỉ biết xem ý trời thôi”
“Đi mau thôi”
“Alô, là t: “Điều tra giúp tôi thông tin về người này, đúng, tôi đã gửi ảnh đến điện thoại rồi”
“Ừ, phải làm thật nhanh”
Ngắt điện thoại xong, Lâm Quân đứng dựa vào cửa sổ nhìn Andy đang nằm trên người. Người này đầu to lông mày rậm, thân hình vạm vỡ, khắp người anh ta đều có vết thương.
Ai có thể đánh anh ta bị thương tới nông nỗi này, lại còn cho anh ta uống thuốc độc nữa.
Người gọi điện cho anh nói anh ta cần giúp đỡ, đối phương biết được cách thức để liên lạc với anh nhất định là có quan hệ gì đó với anh.
Nhưng anh đang ở Pháp, trừ Lê Vân Hàng ra thì những người mà anh có tiếp xúc chỉ còn Jackson mà thôi. Mà Lê Vân Hàng vẫn đang nằm trong bệnh viện, vậy thì người này chỉ có thể là người của Jackson.
Vừa nghĩ như vậy xong, Lâm Quân gọi điện thoại cho Hà Dĩ Phong.
“Alô, tôi vừa mới đoán người này có thể là người của dackson, thu gọn phạm vi và loại trừ.”
“Người của .Jackson sao lại nhờ anh giúp đỡ?”
“Đừng hỏi như vậy vội, cậu cứ điều tra rõ thông tin của người này đã, những chuyện khác chúng ta nói sau.”
“OK, bây giờ anh là đại ca, tôi lập tức sẽ đi làm ngay”
“Được”
Anh vừa nói xong thì thấy Andy động đậy.
Anh ta mở mắt, ánh sáng chói mắt trên đầu làm anh ta chưa thể thích ứng ngay với môi trường.
Cảm giác có người bên cạnh, anh ta quay đầu qua nhìn, ánh mắt vô cùng đề phòng cảnh giác.
“Anh?”
Ánh mắt anh ta rất đê phòng, giống như một con sư tử đã bị thương.
“Anh quen biết tôi?”
Lâm Quân bắt được thông tin nên tận dụng thời cơ để biết được những tin tức có giá trị.
“Không… không quen biết.”
Như ý thức được chuyện gì đó, Andy thu ánh mắt lại và không nhìn Lâm Quân nữa.