Chương 842
Người đàn ông này chỉ vào người đàn ông đang ngơ ngác trên ghế tài xế, cố gắng gật đầu một cái, giống như muốn chứng minh thật sự trong sạch.
Hà Dĩ Phong ghét bỏ buông tay ra rồi nhìn Lâm Quân xem anh có ý nghĩa gì.
Thật ra, rõ ràng chuyện này là do Jackson gây ra. Nhưng nếu như không có chứng cứ, sợ rằng Jackson cũng sẽ không dễ dàng thừa nhận.
Mà sắc mặt Lê Vân Hàng thì vô cùng tối tăm. Mặc kệ cô gái tên Lê Nhật Linh này có đúng là con gái ruột của ông hay không, nhưng ông rời đi công ty lâu như vậy, Jackson cũng không nói cho ông biết về hạng mục này, điều này đã xúc phạm đến ranh giới cuối cùng của ông.
Lần này ông tình cờ phát hiện, vậy lúc trước, khi ông thường chạy ra nước ngoài, rốt cuộc Jackson đã làm bao nhiêu chuyện có lỗi với ông rồi.
Thậm chí Lê Vân Hàng cũng không muốn tưởng tượng đến cảnh mình bị người bên cạnh đâm một nhát dao.
Ông có thể nhận ra là Jackson lòng muông dạ thú, cũng rất có dã tâm. Nhưng mà ông vẫn cảm thấy dã tâm của ông ta là làm Công ty LX trở nên tốt hơn. Thật sự không ngờ rằng Jackson lại có thể làm những chuyện thế này.
“Nói đi, có phải Jackson đã xúi giục cậu không?” Lê Vân Hàng nhàn nhạt nhìn người đàn ông đang ngồi tê liệt dưới đất và mở miệng hỏi.
“Không phải vậy! Tôi đột nhiên bị ma quỷ ám ảnh nên mới làm vậy” Người đàn ông kia lắc đầu. Cho dù hắn ta bị Lâm Quân đánh lừa, lâu như vậy cũng chậm rãi tỉnh táo lại, vừa nghe nhắc tới Jackson, hắn ta lập tức nghiêm túc kín miệng, bảo vệ ông ta.
“Ồ! Thật vậy sao?” Hà Dĩ Phong nhíu mày, cũng không rõ ràng là không tin những gì hắn ta vừa nói: “Nếu như không phải là .Jackson xúi giục, vậy cậu thử nói cho tôi nghe, cậu bắt cóc Nhật Linh thì có ích lợi gì cho mình?”
Chỉ là tôi nhìn thấy các người vừa ra tay là một hợp đồng trị giá mười một chữ số nên nghĩ rằng chắc chắn các người rất giàu có, muốn bắt cóc người phụ nữ này để lừa bịp các người một khoản tiền thôi” Người đàn ông nói những lời này một cách vô cùng lưu loát, rõ ràng là trước đó đã có người dạy hắn ta nói vậy.
“Hợp đồng trị giá mười một chữ số ư? Cậu nhìn thấy ở đâu?” Lê Vân Hàng nhìn người đàn ông kia, giả vờ như mờ mịt không hiểu, nhưng đáy lòng đang liên tục cười lạnh.
Nếu hẳn ta đã thích dùng chuyện này để ngụy trang, vậy sao mình không gậy ông đập lưng ông? Cứ hỏi hắn ta về chuyện hợp đồng này.
Rõ ràng người đàn ông này không ngờ rằng Lê Vân Hàng sẽ hỏi đến chuyện này, lập tức bắt đầu ấp úng.
Như vậy càng làm những người ở đây càng khẳng định là chuyện này có liên quan đến Jackson.
Nếu không phải hắn ta vô tình nghe thấy chuyện hợp đồng này, không có thông đồng với .Jackson, vậy bây giờ hắn ta cần gì phải ấp úng, giống như muốn giấu giếm giúp .Jackson vậy.
Cũng không biết Jackson cho hắn ta bao nhiêu lợi ích, để cho hắn ta cố gắng hết sức làm việc và suy nghĩ cho mình thế này.
“Đến bây giờ Nhật Linh vẫn chưa tỉnh lại, đừng lãng phí thời gian ở đây nữa, tôi sợ là cô ấy sẽ có chuyện gì mất!”
Lê Vân Hàng nhìn qua người phụ nữ đang nằm trong ngực.
Lâm Quân, tuổi tác thì đúng là tương tự như con gái ông, nhưng gương mặt đó… Tại sao gương mặt đó lại không làm ông ta có cảm giác quen thuộc dù chỉ là một chút xíu?
Trên máy bay, ông tặng chăn mền cho cô gái tên là Lê Minh Nguyệt kia cũng bởi vì đứa nhỏ đó cho ông cảm giác thân thiết khó tả.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!