Chương 699: Đi gặp bà nội
“Ting tong… Ting tong” Chuông cửa kêu lên, cả nhà vần đang ăn cơm, Lê Nhật Linh nghiêng đầu nhìn qua, chẳng lẽ là Trần Hi Lam lại quay lại?
“Vú Trương, đi mở cửa đi” Lâm Quân dặn dò.
“Cô Ôn Hòa?”
“Cô đến đây làm gì?” Ngữ khí Lâm Quân cứng nhắc, nhìn Ôn Hòa đang ở trước mắt, anh tự cho rằng mình đã nói đủ rõ ràng rồi, bây giờ khó khăn lắm cả nhà mới đoàn tụ với nhau, nếu như vẫn còn người ngoài đến làm phiền, anh tuyệt đối sẽ không mềm lòng nữa.
Người ở đó đều nghe ra được sự mất kiên nhân của Lâm Quân, Lê Nhật Linh cũng mím môi nghiêng mặt nhìn qua, nước mắt của Ôn Hòa sắp rơi ra rồi: “Anh Quân, bác gái bị bệnh rồi, muốn bảo anh về thăm”
“Không đi” Lâm Quân không nghĩ ngợi trực tiếp từ chối, ba năm nay Hoàng Ánh đã tìm mọi lý do để bảo anh về nhà, lúc ban đầu anh còn thử tin tưởng, nhưng sau này lại phát hiện ra cũng chỉ là để lừa anh về nhà, thời gian càng lâu, anh lại càng không tin tưởng Hoàng Ánh nữa rồi.
Lúc này Lâm Quân mới hiểu rõ, cũng giống như câu chuyện ‘Chó sói đến rồi vậy, Lê Nhật Linh ban đầu cũng là như vậy, bị anh lừa dối hết lần này tới lần khác cho dù là vì muốn tốt cho cô, cho nên cô mới thất vọng mà rời đi.
Ôn Hòa mắt đỏ hoe, vô cùng đáng thương nhìn Lâm Quân: “Bác gái thật sự bị bệnh rồi, lại không chịu đi bệnh viện, bà nói nếu như anh không đi thì cho dù bà ấy bệnh chết ở nhà cũng không đi, bác trai vô cùng sốt ruột”
Lâm Quân vẫn không lay động như cũ, anh hiểu rõ Hoàng Ánh, bà sẽ không vì anh mà không màng đến sinh mạng cửa mình: “Không đi, bà ấy không chịu đi bệnh viện chẳng lẽ các người không mời bác sĩ gia đình cho bà ấy được Ôn Hòa thấy không thể lay động được Lâm Quân liền chuyển ánh nhìn qua.
Lê Nhật Linh, sợ hãi mở miệng, giống như Lê Nhật Linh chính là một con yêu quái có thể ăn thịt người vậy: “Chị Nhật Linh, chị khuyên nhủ anh Quân đi”
Hoàng Ánh? Lê Nhật Linh nhếch môi nở một nụ cười trào phúng, nếu như không phải bởi vì Hoàng Ánh, vậy thì cô cũng không phải rời khỏi thành phố Hà Nội, Hòa Phong suýt chút nữa đã chết trong tay bà ta, chính bà ta đã khiến cho cô phải rời xa Hòa Phong bao nhiêu năm như vậy.
“Mẹ ơi? Người mọi người đang nói đến là ai vậy ạ?” Hạ Ly cản ngón tay, nhạy bén phát giác ra bầu không khí trong nhà đã thay đổi rồi, cô bé rất ghét dì Ôn Hòa này, nhưng lòng tò mò của trẻ con vẫn khiến cô bé nhịn không nổi mà hỏi ra.
“Là bà nội của con” Lê Nhật Linh sờ đầu Hạ Ly, dịu dàng trả lời. Tuy rắng Hoàng Ánh đã làm nhiều chuyện sai trái như vậy, nhưng chuyện huyết thống là chuyện mà không ai có thể thay đổi được, cô không hề có ý định giấu Hạ Ly.
“Chính là mẹ của cha ạ?”
“Ừm” Lâm Quân đón lấy Hạ Ly, đột nhiên nhớ ra Hạ Ly quả thực vẫn chưa về nhà lớn của nhà họ Lâm.
“Vậy vì sao cha không muối ạ?” Hạ Ly chớp mắt: “Lẽ nào bà như ông nộïTrần Mẫu Tư ạ?”
Lúc này Lâm Quân đã không vui, ông nội Trần Mẫu Tư? Hạ Ly gọi Trần Hi Tuấn là Daddy, lại gọi Trần Mẫu Tư là ông nội!
Lâm Quân nhìn về phía Lê Nhật Linh nhướng nhướng mày, Lê Nhật Linh quay mặt đi, chột dạ ho một tiếng “Hạ Ly không muốn gặp bà nội sao?”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!