Chương 544: Mày giấu em ấy ở đâu rồi
Cửa phòng làm việc đơn giản nhưng trang nhã bị đá văng.
Một trận gió lướt qua trước mặt, Hạ Huy Thành vừa ngẩng đầu lên đã phải nghênh đó một nằm đầm của Lâm Quân.
Một cú đấm đấm thật mạnh lên xương gò má, trên trán Hạ Huy Thành nổi đầy gân xanh, anh ấy.
lắc đầu, vừa mới loạng choạng đứng vững thì khóe miệng lại bị đánh cho một cái nữa Anh ấy bị Lâm Quân ấn lên ghế trong phòng làm việc, không hề cho Hạ Huy Thành một cơ hội nói chuyện nào thì Lâm Quân lại đánh một cái thật mạnh lên ngực anh ấy.
Lúc này mới có bảo vệ bước vào, bọn họ chuẩn bị kéo Lâm Quân ra khỏi đây.
Nhưng Hạ Huy Thành lại phất tay không để cho bảo vệ bước đến gần, anh ấy nói: “Đi ra ngoài cả đi”
Mấy nhân viên bảo vệ hai mặt nhìn nay, họ nhìn khuôn mặt bị đánh thành một mảng xanh một mảng tím của tổng giám đốc nhà mình một cái, đang lúc họ chuẩn bị đi thì lại nghe thấy âm thanh trong trẻo của một người phụ nữ vang lên: “Đều đứng ở ngoài hết cho tôi, không ai được đi đâu cả”
Hạ Lan Châu bước nhanh tới cửa, cô đang chuẩn bị bước vào phòng làm việc.
Nhưng lại nhìn thấy Hạ Huy Thành đang ho khù khụ liệt nói: “Hạ Lan Châu, chuyện của anh không cần em phải nhúng tay vào, em cũng đi ra ngoài đi”
Hạ Lan Châu trừng lớn mắt, cô ta nói anh muốn bị anh ta đánh chết luôn sao?”
“Anh ta sẽ không đánh chết anh, anh ta còn có chuyện căn phải hỏi anh nữa”
“Dùng nảm đấm chào hỏi khắp người anh chính là phương thức hỏi chuyện của anh ta sao?”
“Anh ta cần phát tiết mà thôi, mấy người đi ra ngoài hết đi, đóng cửa lại luônˆ Hạ Lan Châu trừng mắt nói: “Hạ Huy Thành!
Bây giờ anh chính là tổng giám đốc của công ty.
Giang Gia nhưng anh lại không chịu suy nghĩ vì công ty Giang Gia”
“Sớm muộn gì cũng sẽ tới ngày công ty Giang Gia rơi vào trong tay hai vợ chồng em, cho đến ngày đó anh sẽ không để công ty Giang Gia sụp đổ” Hạ Huy Thành lau vết máu ở khóe miệng, vẻ mặt bình tĩnh nói với cô ta.
Hạ Lan Châu giận quá hóa cười, cô ta cười ra nước mắt.
Cô ta quay người rời đi, còn đá một cái rầm lên cửa phòng làm vệc.
Bất kể cô ta có quan tâm Hạ Huy Thành thế nào, đối xử với anh tốt thế nào thì đối với anh mà nói đều là điều không quan trọng, thậm chí còn cảm thấy đó là một gánh nặng.
Nếu như không có công ty Giang Gia, nếu như cha không đi mất thì chỉ sợ rắng người ra đi chính là Hạ Huy Thành anh.
Hạ Huy Thành, anh ấy thật sự không hề thèm để ý tới cô ta một chút nào, càng không thèm để ý nh yêu của cô ta dành cho anh “Điên rồi, chúng ta đều điên cả rồi..“Hạ Lan Châu thì thào tự nói một mình.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!