Chương 1615
Tuy nhiên, loại không từ chối này lại không phát triển như cô tưởng tượng, thời gian trôi qua từng ngày, Hạ Gia Huy vẫn đối xử với cô bé y như lần đầu gặp mặt.
€ó cảm giác người đang ở trước mặt bạn, nhưng dường như lại đang cách rất xa.
Rốt cục cũng tới ngày thi, từ trường thi đi ra, Hạ Gia Huy nhìn bầu trời trong xanh, không.
khỏi thở phào nhẹ nhõm một hơi dài “Cuối cùng thì cuộc thi cũng kết thúc rồi.”
“Ừ, xong rồi”
Hạ Gia Huy cầm điện thoại lên nhìn qua lại đặt xuống, lịch sự cười với Lam Ngọc Điền.
“Vậy buổi tối có muốn đi ăn xiên nướng cùng nhau không, xem như là ăn mừng một chút?”
Lam Ngọc Điền thăm dò.
“Không được rồi” Hạ Gia Huy lắc lắc đầu.
Quả nhiên vẫn bị từ chối trước sau như một, Lam Ngọc Điền đang định nói thêm gì đó thì bị giọng nói của hai giáo viên làm phiền.
“Hạ Gia Huy, Lam Ngọc Điền, cuộc thi kết thúc rồi, dạo này vất vả nhiều rồi”
“Cám ơn thầy cô, em không vất vả gì đât Lam Ngọc Điền ngoan ngoãn đáp lại “Gần đây mọi người đều rất mệt mỏi, thầy và cô Trương quyết định tối nay ra mọi người cùng ra ngoài ăn cơm để chúc mừng một chút”
Những lời này vừa nói ra, Lam Ngọc Điền nghiêng đầu nhìn Hạ Gia Huy, nhíu mày.
“Sao vậy? Lam Ngọc Điền, em có ý kiến gì sao?”
“Dạ, không không không, cô ơi em không có ý kiến gì cả”
Lam Ngọc Điền vội vàng lắc đầu, có thể ở cùng một chỗ với Hạ Gia Huy, cô ấy cầu còn không được.
“Chỉ là không biết bạn học Hạ Gia Huy có ý kiến gì không?”
Lam Ngọc Điền lại chuyển đề tài, nghiêng đầu nhìn Hạ Gia Huy.
“Bạn học Hạ Gia Huy, cậu có chuyện gì khác sao?”
Mấy người đồng loạt nhìn về phía Hạ Gia Huy, Hạ Gia Huy xoa xoa tay, có chút xấu hổ, cuối cùng đành phải đồng ý, không thể để một người làm mọi người mất hứng được.
“Không sao đâu, mọi người cứ quyết định đi”
“Vậy thì tốt rồi, chúng ta ăn cơm xong rồi đi dạo một vòng, ngày mai về nhà, cũng nên quay lại trường học rồi”
Cô Trương nhướng mày nhìn thầy Trần, mấy ngày nay người có con mắt tỉnh tường đều có thể thấy được tâm tư nhỏ giữa hai người bọn họ, đây là tình cảm giữa người lớn Cả hai đều cười mà không nói gì Huống chỉ hai người đều là học sinh mũi nhọn, sự kết hợp giữa những người tài giỏi, bọn họ cũng không phải là mấy ông bà già cổ hủ.
Đi dạo sau khi ăn xong là rất phù hợp.
Cảnh đêm ở thành phố Hải Phòng thậ rất đẹp, có tiếng là miền sông nước Sông Hồng Một con sông vắt ngang qua thành phố, những ngọn đèn trang trí lớn nhỏ đủ màu sắc, làm nổ bật lên một phần yên tĩnh cuối cùng của thành phố.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!