Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Vợ Yêu Nóng Bỏng Đừng Hòng Trốn

Chương 1234

 

Minh nhìn về phía sau thấy chiếc túi cô đã cầm khi tới đây, thở dài một hơi, lấy tờ giấy trong túi quần ra rồi đặt vào trong túi của cô. Sau đó mặc kệ cô bé này có đồng ý hay không, cõng cô trên lưng đi về hướng để đỗ xe của mình. Dần dần khoảng cách vài trăm mét giống như đi qua cả một thế kỉ, cô và anh ta dựa sát vào nhau như thế này, cảm nhận được nhịp tim đang đập của cô, Minh cảm thấy dường như anh ta đang cõng cả thế giới ở trên lưng. Nhưng khoảng thời gian này lại ngắn ngủi như thế, ngắn ngủi đên nỗi dường như chỉ là một thoáng qua.

 

Một bên khác, Trần Hi Tuấn ở trong nhà mất kiên nhãn vất điện thoại trong tay xuống. Không phải anh chỉ không ra ngoài cùng cô, nói nặng lời với cô vài câu thôi sao, có đến mức không thèm nghe điện thoại của anh không?

 

“Thùng thùng thùng!”

 

“Ai đó!” Tiếng gõ cửa làm cắt ngang suy nghĩ của Trần Hi Tuấn, chẳng lẽ là Trần Hi Lam đã trở về rồi sao?

 

Anh ta vội vàng chạy ra mở cửa, vốn dĩ Trần Hi Lam say bí tỉ đứng dựa vào cửa, anh vội vàng mở cửa như vậy trực tiếp làm cô té nhã vào người anh.

 

“Sao lại uống nhiều thế này? Em về nhà bằng cách nào thế?” Trần Hi Tuấn ngó đầu ra nhìn ra bên ngoài mà không nhìn thấy ai, cũng quá là kì lạ rồi.

 

Mà Minh vẫn luôn trốn trong một góc rế cho tới khi nhìn thấy Trần Hi Lam được Trần Hi Tuấn đưa vào trong phòng mới yên tâm thở phào một hơi sau đó quay người xuống lầu.

 

1” Trần Hi Lam lười biếng vặn vẹo thắt lưng, lúc tỉnh lại đã là sáng ngày hôm sau rồi. Cô ấy nhìn ngó bốn xung quanh, đập vài cái vào đầu mình, chẳng lẽ hôm qua là do cô nằm mơ sao?

 

“Anh ơi!” Mặc áo ngủ, vuốt qua mái tóc rối bù xù của mình, nhìn Trần Hi Tuấn đang làm bữa sáng, mềm giọng gọi anh một tiếng.

 

“Bà nội của tôi ơi, cuối cùng thì cô cũng chịu tỉnh rồi!” Trần Hi Tuấn không có chút yêu chiều nào trừng mắt nhìn cô, mang bữa sáng đặt lên bàn.

 

“Có còn thấy choáng đầu không, mau qua đây ăn chút gì đi.”

 

“Vâng, còn hơi choáng một chút. Không đúng, lời nói này của anh còn có hàm ý khá rần Hi Lam dùng dĩa cắm vào một miếng gà rồi đưa vào trong miệng, bất mãn nhìn Trần Hi Tuấn.

 

“Em còn không biết xấu hổ mà nói anh sao, tối qua em đã làm gì vậy!”

 

“Tối qua, tối qua, em đã làm gì rồi!” Trần Hi Lam mở to hai mắt nhìn Trần Hi Tuấn, chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì bị Trần Hi Tuấn phát hiện rồi Nếu như thế thật thì ngượng lắm ấy.

 

“Em thật sự không nhớ gì nữa sao?” Trần Hi Tuấn nhìn chăm chú vào ánh mắt của cô ấy, dáng vẻ bảo cô cứ tiếp tục giả vờ đi, cô cử thử giả vờ tiếp đi cho anh xem nào.

 

“Không nhớ gì nữa” Trần Hi Lam vẫn lắc đầu.

 

“Tối hôm qua em nôn ra đầy người anh, thế mà em lại không nhớ gì nữa” Trần Hi Tuấn làm ra dáng vẻ muốn cắn người nhìn Trần Hi Lam.

 

À, chỉ có việc này à!” Trần Hi Lam giống như được thở phào một hơi, tiếp tục ăn sáng như chưa hề có chuyện gì xảy ra.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!