Cuộc cãi vã bên kia vẫn tiếp tục diễn ra nhưng Tô Tuyết Vy lại có chút thay đổi, Trình Thiên Na bắt đầu bình tĩnh lại, cảm xúc cả người đều bị khống chế, bà ta nhẹ giọng nói:
"Tôi vẫn ổn, cảm ơn."
Tô Tuyết Vy nhìn bà ta với vẻ lo lắng, hỏi: "Bà Thiên Na, bà nên biết rằng tôi rất lo lắng vì vấn đề này rất quan trọng. Nếu Mạnh Tú Cầm có nói gì xin bà hãy nói cho tôi biết, được không?"
Trình Thiên Na chỉ có thể gật đầu thở dài bất lực, Mặc dù Mạnh Tú Cầm nói những điều bà ta không muốn tin nhưng đó quả thực là phong cách của Từ Hiểu Uyên.
Lục Đan Bạch còn chưa hoàn hồn sau khi nhận được tin tức từ Trình Vũ Thanh, hiện tại sự việc khác lại xuất hiện cứ như những chuyện này đã được lên kế hoạch.
Tô Tuyết Vy hỏi từng chữ một: "Bà ta nói sao?"
Sự tình này đối với Tô Tuyết Vy cũng không phải là chuyện nhỏ, cô nhất định phải biết. Lục Đan Bạch nắm tay Tô Tuyết Vy, liếc nhìn sắc mặt tái nhợt của Trình Thiên Na, lắc đầu thầm nói: "Còn chưa tới lúc."
Tô Tuyết Vy biết bà ta đang sốt ruột nên chỉ có thể trầm giọng nói: "Không sao đâu, có chuyện muốn nói thì nói đi, chúng tôi cũng không vội."
Mặc dù vội vàng nhưng cô cũng phải suy nghĩ kỹ, chuyện này phải làm từng bước, từng bước. Trình Vũ Thanh không thể nói ra sự thật nên chỉ có thể dựa vào những gì Mạnh Tú Cầm đang nói mà thôi.
Trình Thiên Na liếc nhìn hai người, thở dài rồi siết chặt hai tay cô, có chút lo lắng nói: "Trình Vũ Thanh bị bắt đi là do Từ Hiểu Uyên một tay lập kế hoạch. Xem ra đúng là mọi chuyện đều đã được Từ Hiểu Uyên thực hiện từ nhiều năm trước rồi."
Nghe thấy tên của Từ Hiểu Uyên lần nữa, Tô Tuyết Vy sửng sốt, thận trọng hỏi: "Bà ta, Từ Hiểu Uyên bây giờ ở đâu? Tôi muốn gặp bà ta."
Trình Thiên Na cúi đầu, chậm rãi nói: "Bệnh viện tâm thần Dung Châu."
Suốt bao nhiêu năm Trình Thiên Na không bao giờ đến bệnh viện tâm thần để gặp Từ Hiểu Uyên vì cảm giác tội lỗi và hận thù trong lòng, cho dù đã cố gắng hết sức thì bà ta vẫn lựa chọn từ bỏ.
“Bà đã đến gặp bà ta chưa?” Tô Tuyết Vy biết sự việc này đã ảnh hưởng đến Trình Thiên Na như thế nào, nhưng bà ta buộc phải đối mặt với sự thật.
Trình Thiên Na lắc đầu, luôn nghĩ rằng sự việc là mình đuổi con gái mình đi, không ngờ đó là màn biểu diễn của Từ Hiểu Uyên với Trình Vũ Thanh. Cuối cùng chỉ có con gái bà ta là phải chịu thiệt thòi thôi.
Những lời Mạnh Tú Cầm nói thật sự tàn nhẫn đối với Trình Thiên Na, vết thương rướm máu một lần nữa lại bị bà ta dùng tay xé ra, sự thật mà bà ta nói như một nhúm muối xát trực tiếp vào miệng vết thương đó vậy.
Tô Tuyết Vy không đành lòng hỏi chuyện này nhưng Trình Thiên Na khi đó là nhân chứng, Trình Vũ Thanh sẽ không nói ra sự thật, cho dù cô ta biết nhưng thời gian quá lâu rồi cũng sẽ khiến những ký ức không còn nguyên vẹn nữa.
Hơn nữa chuyện này liên quan đến tất cả những gì Thịnh Vân Hạo có, lúc đó anh luôn muốn biết ai đã cứu mình. Sau khi Tô Tuyết Vy nói với Thịnh Vân Hạo tất cả những điều này, cô sẽ rời đi hoàn toàn. Cô sẽ đưa Tô Thần Vũ đi tới một nơi yên tĩnh rồi dành quãng thời gian còn lại của cuộc đời mình để sống an nhàn bên thằng bé.
Trình Thiên Na làm sao lại không biết suy nghĩ của Tô Tuyết Vy chứ, nếu cô thực sự giúp đỡ Thịnh Vân Hạo, Thịnh Vân Hạo sẽ chỉ cảm thấy tự trách và đau đớn hơn.
Lục Đan Bạch luôn biết những thứ này nên phát triển theo chiều hướng nào nhưng cô ấy cũng không có cách nào khống chế được, ai cũng vậy, ai rồi cũng phải đối mặt với tình yêu thôi.
Tô Tuyết Vy yêu Thịnh Vân Hạo và sẵn sàng trao mọi thứ cho anh, kể cả khi cô từ bỏ mạng sống và mọi thứ, tất cả những gì cô làm là để Thịnh Vân Hạo biết sự thật.
Lục Đan Bạch nhìn bản thân, đột nhiên hiểu ra tại sao cô ấy không nổi tiếng bằng Tô Tuyết Vy, nhưng vì cô ấy là đại tiểu thư nhà họ Lục nên khi nhìn thấy cô ấy ai cũng phải nể mặt cúi đầu.
Trình Thiên Na chậm rãi nói: "Nếu cô muốn nhìn thấy Từ Hiểu Uyên, tôi sẽ đưa cô đến đó, nhưng không phải bây giờ. Sau khi xử lý xong những chuyện này, tôi sẽ đưa cô đi."
Tuy nhiên Trình Thiên Na đã không thực hiện lời hứa của mình, sau khi mọi chuyện được xử lý, Trình Thiên Na đã gặp một chuyện không may, mọi người đều biết kẻ chủ mưu là ai nhưng không có bằng chứng.
“Cảm ơn bà Thiên Na.” Tô Tuyết Vy nhìn bà ta đầy cảm kích, chuyện này đối với cô rất quan trọng.
Nếu không phải nhìn thấy Từ Hiểu Uyên, Tô Tuyết Vy cũng sẽ không biết tất cả mọi chuyện khi đó, chưa kể chuyện này liên quan đến quãng thời gian sống của cô, cô nhất định phải đi gặp Từ Hiểu Uyên.
Cô nhìn Trình Thiên Na nói: "Tôi đã quyết định rồi, tôi nhất định phải đi gặp bà ta! Cho dù bà ta có làm gì, tôi cũng phải đi!"
Trình Thiên Na biết tính khí bướng bỉnh của Tô Tuyết Vy liền gật đầu rồi nở nụ cười bất lực nói: "Được, tôi đưa cô đến đó."
Muốn cởi chuông thì phải tìm người buộc chuông, chỉ có Từ Hiểu Uyên là biết tất cả sự thật và tất cả những người liên quan đến dòng họ Trình, vốn là một gia tộc lớn hồi đó giờ đã trở nên rời rạc.
Ai là người phải chịu trách nhiệm cho những điều này? Không thể trách ai, chỉ có thể nói cuộc đời của cô hật tồi tệ, nếu không sẽ không gặp phải loại chuyện này. Tô Tuyết Vy đã kết nối tất cả những chuyện xảy ra từ bốn năm trước.
Hồi đó cô nhất quyết đi theo con đường riêng của mình nên mới dẫn đến tình trạng như bây giờ, nếu hồi đó không nghe cái gọi là tin nhắn ấy thì làm sao cô có thể trở thành như bây giờ được.
Mạnh Tú Cầm và những người khác hợp sức để loại trừ cô nhưng bây giờ cô vẫn còn sống trên thế giới này, làm sao những người này có thể dể yên được? Tô Tuyết Vy là cái gai trong mắt của nhiều người.
Lục Đan Bạch ngồi trên chiếc ghế bên cạnh cô và nói: "Tuyết Vy, bà Thiên Na, Trình Vũ Thanh đã từng bị tẩy não ở nước ngoài và tham gia vào một tổ chức giáo phái. Trái tim của cô ta giờ đã biến dạng rồi."
Nghe những gì Lục Đan Bạch nói, nhiều người cảm thấy rất bí ẩn, không thể tin đó là sự thật. Làm sao một người bình thường có thể tin được những điều bí ẩn đó.
"Hơn nữa một nửa thông tin của cô ta ở Việt Nam là giả. Cô ta đã xóa tất cả những điều lớn nhỏ về việc cô ta vào trại giam vì tín ngưỡng tôn giáo ở nước ngoài."
Lục Đan Bạch nói tất cả những gì cô ấy nghe thấy và cảnh báo về chuyện Trình Vũ Thanh không còn là người bình thường nữa.
Trình Thiên Na mở to mắt ngạc nhiên nhìn Lục Đan Bạch, bà ta chưa bao giờ nghĩ rằng con mình lại là một người như vậy, tham gia vào một tổ chức sùng bái và có trái tim vặn vẹo giống như Từ Hiểu Uyên!
“Trình Vũ Thanh, thật sự là như thế này ư? Tôi không tin!” Trình Thiên Na buồn bã nói, bà ta không thể tin được.
"Bà Thiên Na, đây là sự thật. Cảnh sát đã cho chúng tôi xem tất cả thông tin. Trình Vũ Thanh trở nên yếu ớt và rất đáng sợ" Lục Đan Bạch nhớ lại những chuyện vừa xảy ra.