Toàn bộ đại sảnh nhà hàng trong chốc lát chỉ còn lại có mấy người, nhân vật chính của tiệc đính hôn đều đứng bên cạnh Tô Tuyết Vy và Thịnh Vân Hạo.
Khi Lục Chính Vĩ cau mày và chỉ muốn bước tới để khiển trách anh ta thì Long Duệ Ân đã ngăn ông ta và Chu Chính Nam lại, nói: "Chuyện này đừng làm phiền hai người. Hãy để bọn trẻ tự lo. Người lớn chúng ta cứ quan sát chúng là được rồi."
Long Duệ Ân không muốn làm cho chuyện này phức tạp hơn, quan trọng nhất bây giờ là ngăn cản hai người trước mặt bước tới, nếu bọn họ được phép xen vào thì mọi chuyện có lẽ sẽ còn phức tạp hơn.
“Đàn bà chỉ cần làm chuyện của chính mình, đừng lo lắng nhiều như vậy.” Lục Chính Vĩ nhìn Long Duệ Ân có chút không vừa lòng.
Long Duệ Ân vẫn ngăn ông ta lại, chỉ hy vọng bọn họ tự mình giải quyết, dù sao bà ta cũng không ngăn được Lục Chính Vĩ.
Chu Chính Nam nói: "Cứ kệ đi, mấy đứa nhỏ sẽ tự mình giải quyết vấn đề, nhưng chúng ta ít nhất cần phải biết toàn bộ câu chuyện, không phải sao?"
Long Duệ Ân biết rằng ông ta nói cũng có lý, vì vậy chỉ có thể lùi lại và gật đầu nói: "Vẫn chưa quá muộn để giải quyết vấn đề, phải không? Bọn trẻ chắc chắn sẽ kể cho chúng ta toàn bộ câu chuyện."
Ba người theo dõi cuộc cãi vã của bốn người, đột nhiên Tô Xa Bình bước tới ngồi xuống ghế bên cạnh ba người nói: "Bà nói đúng. Để bọn trẻ tự giải quyết."
“Ông Bình!” Ba người kinh ngạc kêu lên, vừa rồi tình huống nguy cấp không có ai chú ý tới sự tồn tại của Tô Xa Bình, bây giờ nhìn thấy mà kinh ngạc.
"Sao ông lại ở đây?! Vừa rồi tôi không thấy ông. Người nhà họ Tô không phải đã từ chối tới dự rồi sao?" Long Duệ Ân kinh ngạc kêu lên.
Nhà họ Tô được lên danh sách tới dự tiệc đính hôn nhưng nhà họ Tô từ chối bởi vì không có thời gian đi, cho nên tiệc đính hôn này có thể nói là không có nhà họ Tô tới dự.
Hôm nay Tô Xa Bình đột nhiên xuất hiện ở đây hẳn là làm cho mấy người kinh ngạc, dù sao Tô Xa Bình đã ra khỏi ngành và sống ẩn dật mấy năm nay.
Tô Xa Bình chỉ cười nói: "Không có chuyện gì, mấy ngày nay ở nhà bận việc, giải quyết xong thì tôi ghé qua thôi. Không ngờ lại có chuyện như thế này xảy ra."
Ba người cảm thấy Tô Xa Bình nói có lý, liền phải cúi đầu xin lỗi, thật đúng bọn họ đã xử lý không đàng hoàng nên mới xảy ra loại chuyện này.
"Ông Bình, đừng nghĩ nhiều nữa. Chuyện này chúng tôi thật sự không biết. Trình Vũ Thanh quả thực là một chuyện ngoài mong đợi." Lục Chính Vĩ mỉm cười nói.
Tô Xa Bình hoàn toàn rũ bỏ trách nhiệm, không ai biết ông t cũng ở đây giải quyết chuyện này, Tô Xa Bình tâm tư thật sự rất lớn.
“Không sao, đừng lo lắng, tôi cũng không để tâm đâu. Nhưng chuyện này xảy ra có chút bất ngờ.” Tô Xa Bình chậm rãi nói.
Ông ta không biết chuyện gì đang xảy ra, mọi bí ẩn giải quyết vấn đề đều nằm trong tay Tô Tuyết Vy, nếu cô không nói ra thì ông ta sẽ không bao giờ hiểu được chuyện này.
Tô Tuyết Vy nhìn bọn họ đang nói, trong lòng sợ hãi còn chưa bình ổn lại, lúc này có chút khó chịu, chỉ có thể đẩy Chu Hạo Thanh ra.
"Đừng ồn ào về vấn đề này! Tôi sẽ cho mọi người biết chính xác những gì đang xảy ra!"
Mọi người đồng loạt nhìn Tô Tuyết Vy, Thịnh Vân Hạo giúp cô ổn định lại nói: "Chuyện này tôi sẽ nói cùng em."
Nhìn thấy hành động của hai người như vậy, mọi thứ đều trở nên rối rắm, hai người này sao có thể trở thành như vậy chứ Lúc trước còn hận nhau muốn chết, bây giờ là tình huống gì?
"Trình Vũ Thanh chuẩn bị quét sạch tập đoàn Thịnh Lâm, Tuyết Vy đã nói với tôi về việc này. Cô ấy biết kế hoạch của Trình Vũ Thanh từ lâu và nhờ tôi lo liệu, sau đó tôi mới có thể lên kế hoạch tóm gọn những người này trong một lần."
Nghe những gì Thịnh Vân Hạo nói, tất cả mọi người đều tròn mắt ngạc nhiên nhìn họ, không ai biết chuyện này xảy ra như thế nào.
Một tuần trước.
Thịnh Vân Hạo sau khi biết sự việc xảy ra 20 năm trước đã hoàn toàn suy sụp. Anh không nhận ra rằng Trình Vũ Thanh đã lên kế hoạch làm thế nào để quét sạch công ty, chỉ khi Tô Tuyết Vy đến tìm anh vào chiều hôm đó.
Tô Tuyết Vy biết rõ Trình Vũ Thanh muốn làm gì, muốn tiêu diệt tập đoàn Thịnh Vân và quyết liệt trói Thịnh Vân Hạo về phía cô ta, để không ai có thể mang anh đi.
Con chip cô sai người gài vào nhà Mạnh Tú Cầm khiến cô nghe được kế hoạch của Trình Vũ Thanh, nếu không biết chuyện này cô cũng không dám nghĩ tới sẽ xảy ra chuyện tồi tệ gì.
Cô đã nghe Trình Vũ Thanh nói câu đó: "Tôi đã lên kế hoạch rồi, tôi quyết định tiêu diệt Tuyết Vy. Thịnh Vân Hạo bây giờ không còn Tô Tuyết Vy, tôi có thể trói anh ta ở bên cạnh."
Mạnh Tú Cầm nghe xong những lời này vô cùng sửng sốt, không ngờ Trình Vũ Thanh lại làm ra chuyện như vậy, nếu chuyện này xảy ra thì không ai biết sẽ ra sao.
"Nếu chuyện này Thịnh Vân Hạo biết sẽ như thế nào? Trong lòng cô hẳn nên biết rõ hơn tôi. Hiện tại ngươi đối với kế hoạch của Lâm Gia Thần cũng không có suy nghĩ gì."
“Làm sao anh ấy có thể biết được chứ? Trừ khi chính bà nói cho anh ấy biết, nếu không thì chỉ có tôi và bà biết chuyện này.” Trình Vũ Thanh chậm rãi nói, biểu cảm trên khuôn mặt dường như càng kiên quyết hơn.
Mạnh Tú Cầm hoàn toàn quên mất rằng trong nhà mình có một chiếc máy nghe lén, bà ta nói chuyện coi như chỉ có hai người bọn họ.
"Nếu cô nói lỡ miệng thì sao? Thịnh Vân Hạo không phải là người sẽ tha thứ cho cô khi cô nói ra điều đó. Cậu ta có thể tìm ra những điều cô yêu cầu Trì Linh Ngọc làm đấy, để cậu ta tra ra được thì chúng ta đều đi đời.”
"Kiểm tra? Mạnh Tú Cầm, bà cũng quá coi thường tôi. Tôi sẽ không cho anh ấy cơ hội này. Tô Tuyết Vy là thân phận gì trong lòng tôi biết Thịnh Vân Hạo sớm muộn gì cũng sẽ rõ." Ánh mắt sắc bén của Trình Vũ Thanh tiếp tục giương lên.
Mạnh Tú Cầm bị mắt cô ta làm cho chột dạ, chỉ có thể ngoảnh mặt làm ngơ. Xem raTrình Vũ Thanh còn hung ác hơn bà ta.
Hơn nữa bà ta quả thật đã đánh giá thấp sự tàn nhẫn của Trình Vũ Thanh, cô ta sẵn sàng làm bất cứ điều gì để có được Thịnh Vân Hạo, thậm chí tiêu diệt cả tập đoàn Thịnh Lâm.
"Nếu tôi nghe thấy một chút sơ hở gì trong chuyện này thì tôi sẽ giết bà. Chỉ có hai chúng ta biết về vấn đề này thôi đó." Trình Vũ Thanh rời khỏi nhà của Mạnh Tú Cầm sau khi nói những lời đe dọa này.
Tô Tuyết Vy sắc mặt tái nhợt nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại, đoạn ghi âm trên màn hình vẫn tiếp tục, Trình Vũ Thanh quả nhiên là lòng dạ độc, Thịnh Vân Hạo suýt chút nữa đã bị cô ta tiêu diệt.
Không, cô không thể để chuyện này xảy ra, cô phải thông báo cho Thịnh Vân Hạo, cho dù Thịnh Vân Hạo có ghét cô cũng không thành vấn đề.