Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Vợ Yêu, Em Chạy Không Thoát (FULL)

Nhớ đến đêm mà ông Nguyễn qua đời, bên ngoài phòng bệnh bà ta nhìn thấy cái bóng đó, trong ánh mắt Lê Diệu Ngọc có hiện lên một tia sợ hãi: “Nếu muốn biết thì tự mình đi điều tra đi.”

“Là anh Hổ?” Nguyễn Quỳnh Anh nắm chặt lòng bàn tay.

Lê Diệu Ngọc dùng thái độ khinh thường nhìn cô: “Trừ việc cho vay nặng lãi đó ra, anh Hổ chưa từng ra tay lần thứ hai đối với lão già đó.”

“Vậy bà nói cho tôi biết, rốt cuộc là ai, bà biết là ai đúng không?” Nguyễn Quỳnh Anh nắm lấy cánh tay Lê Diệu Ngọc, trạng thái kích động chất vấn.

Lê Diệu Ngọc ghét bỏ hất tay cô ra: “Tôi biết thì đã sao, biết thì nhất định phải nói cho cô? Có điều tôi có thể cho cô một gợi ý nhỏ, người đó là người đến nằm mơ cô cũng sẽ không bao giờ nghĩ đến!”

Nói xong, chuông điện thoại của Lê Diệu Ngọc vang lên, bà ta lấy ra nhìn, cau mày lại, đi đến bên cửa sổ nghe máy.

Nguyễn Quỳnh Anh đứng ngay tại chỗ, bỗng nhiên tỉnh ngộ.

Lời nói của Lê Diệu Ngọc rốt cuộc là có ý gì?

Người mà mình nằm mơ cũng không ngờ đến sẽ là ai?

Người đàn ông đeo khẩu trang? Hay là kẻ thù của bố cô?

Bực bội vuốt vuốt đầu tóc, tinh thần Nguyễn Quỳnh Anh vô cùng mệt mỏi.

Thù của mẹ còn chưa kịp báo, những thứ của tập đoàn Nguyễn Thị ở trong tay Lê Diệu Ngọc còn chưa giành lại được, âm mưu của người đàn ông mang khẩu trang kia đối với cô, cô cũng chưa tra được gì.

Bây giờ cái chết của bố cô cũng trở thành một bí ẩn.

Trong những năm cuối đời này, cô thật sự có thể giải quyết hết tất cả mọi chuyện sao? 

Nguyễn Quỳnh Anh nhìn xuống phía dưới, tiến sâu vào sự ngờ vực.

Lê Diệu Ngọc nghe xong điện thoại quay lại, hốc mắt đỏ lên, bà ta nhìn vào Nguyễn Quỳnh Anh gào thét: “Nguyễn Quỳnh Anh, anh Hổ bị phán tử hình rồi, như vậy cô hài lòng rồi đúng không?”

Cuộc điện thoại vừa rồi là do cục cảnh sát gọi đến, nói phán quyết của anh đã có, tử hình, mười ngày sau hành hình, để bà ta đi gặp mặt anh Hổ lần cuối.

Phán quyết nhanh như vậy đã có rồi?

Nguyễn Quỳnh Anh kinh ngạc trong chốc lát, cười: “Hài lòng, đương nhiên tôi hài lòng, một người không quan tâm đến tính mạng của người khác thì nên rơi vào kết cục thế này, đương nhiên, bà cũng vậy!”

Nói xong, cô quay người bỏ đi.

Không còn ý định tiếp tục ở lại đây nữa, có ở lại cũng không thể hỏi được gì từ miệng của Lê Diệu Ngọc nữa.

Còn không bằng tự mình đi tìm cách điều tra rõ ràng rốt cuộc là ai đã giết bố mình.

Nguyễn Quỳnh Anh xoa mặt, đi đến phòng làm việc của bản thân mình, sau khi bàn bạc với thư kí Diêm một vài việc của công ty xong, quay trở về biệt thự.

Vừa bước vào phòng khách lớn, cô liền nhận được điện thoại của cục cảnh sát, là anh cảnh sát Lý gọi đến, nói với cô anh Hổ đã thừa nhận rồi, chuyện ông ta lừa gạt ông Nguyễn vay nặng lãi.

Anh cũng xuất phát từ sự hơn thua ganh ghét mới làm như vậy, vì muốn khiến tập đoàn Nguyễn Thị nợ nần sụp đổ trong tay bố cô.

Không chỉ như vậy, anh Hổ còn muốn khiến ông ấy nghiện ngập cờ bạc, chỉ là kế hoạch còn chưa kịp bắt đầu thì ông ấy đã nhập viện.

Xúc động thở dài một hơi, Nguyễn Quỳnh Anh cầm cốc nước lên, từng ngụm uống vào, đầu óc đã bay đi đâu mất.

Vĩnh Hải từ trong thang máy bước ra thì nhìn thấy cô ngồi trên ghế sô pha, đang trong dáng vẻ ngây ngốc người ngồi đó.

“Cô đang làm gì vậy?” Anh bước đến, trầm trọng hỏi.

Nguyễn Quỳnh Anh hồi thần lại, trong ánh mắt có vẻ hơi kinh ngạc nhìn anh: “Không làm gì hết, anh Vĩnh Hải, anh không đến công ty sao?”

Hiếm khi vào thời điểm này anh vẫn còn ở biệt thự.

“Tôi có đến công ty hay không có liên quan gì đến cô?” Ánh mắt anh lạnh như băng liếc cô, sau đó đi ra phía cánh cửa của sảnh lớn.

Nguyễn Quỳnh Anh đứng dậy: “Anh Vĩnh Hải.”

Vĩnh Hải dừng bước chân quay đầu lại.

“Anh có thể giúp tôi một việc không?” Cô vặn vặn ngón tay, dè dặt hỏi.

Vĩnh Hải hơi nhướng mày, cảm thấy hứng thú: “Nói!”

“Tôi muốn mượn tổ tình báo của anh, điều tra một chuyện.”

“Chuyện gì?” Vĩnh Hải nhìn cô.

Nguyễn Quỳnh Anh cắn môi, do dự một lúc: “Tôi muốn điều tra bố tôi, rốt cuộc là bị ai hại chết!”

Nghe thấy lời này, trong ánh mắt Vĩnh Hải hơi tối lại, ngay lập tức: “Tôi nhớ, bố cô là bệnh nặng mà chết đúng không.”

“Không phải đâu!” Nguyễn Quỳnh Anh nắm chặt tay, căm giận nói: “Bố tôi, ông ấy bị người ta hại chết.”

“Làm sao biết được.” Vĩnh Hải đúc tay vào túi quần, tỏ vẻ lười biếng.

Nguyễn Quỳnh Anh mím chặt môi, biểu cảm khó coi: “Bố tôi thực sự là bệnh nặng, nhưng mỗi lần tình hình nguy cấp thì đều được cứu sống rồi, chính vào trước ngày ông ấy qua đời cũng đã được cứu một lần, nhưng đến ngày thứ hai, bố tôi lại qua đời, tôi không tin trong chuyện này không có gì đáng nghi, hơn nữa Lê Diệu Ngọc cũng nói rồi, thật sự có người giết bố tôi.”

Vĩnh Hải cười chế giễu khinh thường: “Lời của Lê Diệu Ngọc mà cô cũng tin!”

“Thà tin vào nó còn hơn không, cho nên, anh Vĩnh Hải, hi vọng anh có thể giúp tôi điều tra chuyện này, xin anh đấy!” Cô cúi đầu trước anh, hoàn toàn thành tâm thành ý.

Tuy nhiên, Vĩnh Hải nhìn vào đỉnh đầu cô, trong miệng nhẹ nhàng thốt ra hai chữ: “Không giúp!”

Nguyễn Quỳnh Anh đột ngột thẳng người lên, trong vô thức liền hỏi lại một câu: “Tại sao?”

“Cô hỏi cũng rất đáng cười đó.” Vĩnh Hải lạnh lùng nhếch khoé môi: “Tôi là một người làm ăn, những chuyện không có lợi ích, tôi việc gì phải giúp cô!”

Nguyễn Quỳnh Anh ngơ ngác.

Đúng vậy, không có lợi ích gì, còn muốn người ta giúp không công, quả thực có hơi tệ.

Nghĩ một lúc, Nguyễn Quỳnh Anh cắn răng nói: “Vậy, lợi nhuận sau khi điện thoại được đưa lên thị trường, ngoại trừ phần được ký trên hợp đồng ra, tôi sẽ đưa thêm cho anh mười phần trăm?”

Vĩnh Hải cười, trong giọng cười tràn đầy vẻ khinh thường: “Cô cảm thấy tôi sẽ để ý đến mười phần trăm mà cô đưa đó sao? Chỉ sợ còn không nhiều bằng tiền một ngày tôi kiếm được, có điều nếu như cô đưa hết toàn bộ cho tôi, tôi có thể sẽ suy nghĩ thử.”

Sắc mặt Nguyễn Quỳnh Anh thay đổi.

Để lại toàn bộ cho anh, như thế làm sao được!

Đó không phải là tập đoàn Nguyễn Thị bỏ công bỏ sức ra làm, ngược lại lại không kiếm được một đồng nào, đều kiếm tiền về cho anh hay sao.

“Anh Vĩnh Hải, có thể nào thương lượng thêm một chút không, đưa hết cho anh, thực sự là quá ……”

“Tôi chỉ cần toàn bộ!” Vĩnh Hải ngắt lời cô, giọng điệu nghiêm túc.

Nguyễn Quỳnh Anh thở dài một hơi: “Xin lỗi, tôi không thể đồng ý.”

“Vậy chứng minh, cô cũng không có thành ý gì muốn tôi giúp cô.” Vĩnh Hải nói một câu. Nguyễn Quỳnh Anh nhắm mắt: “Đây vốn dĩ là hai chuyện khác nhau.”

“Theo như tôi thấy, đây chính là một chuyện, cô muốn tôi giúp đỡ cô, nhưng lại không đưa ra được thứ khiến tôi hài lòng, tại sao tôi lại phải giúp cô.” Vĩnh Hải lạnh lùng nói xong thì tiếp tục nhấc chân lên đi về phía cánh cửa ra ngoài.

Nguyễn Quỳnh Anh hét lên sau lưng anh: “Anh Vĩnh Hải, tổ tình báo của anh có nội gián!” Trong lúc chiến tranh lạnh, cô vẫn luôn muốn nói với anh chuyện này.

Nhưng tiếc là anh lại không cho cô có cơ hội mở miệng nói, những ngày này anh lại không ở đây, cô càng không có cách nào nói được, bây giờ nhân cơ hội này cô cũng đã dứt khoát nói ra.

Bước chân Vĩnh Hải dừng lại, không quay đầu, trong giọng điệu tràn đầy sự mỉa mai: “Nguyễn Quỳnh Anh, tôi không giúp cô, cô liền nói tổ tình báo của tôi có nội gián, cô cũng có quá đáng cười đi hả.”

“Tôi không phải có ý này, tôi nói là sự thật, thật sự có nội gián, những gì lần trước anh điều tra về dòng họ Hy Nhĩ ……”

“Được rồi!” Vĩnh Hải cau mày, một lần nữa ngắt lời cô, giọng điệu không còn kiên nhẫn: “Tôi thấy là do trong lòng cô có âm mưu!”

Nói xong, anh bước nhanh rời đi, chớp mắt đã biến mất phía ánh cửa kia.

Nguyễn Quỳnh Anh thở dài.

Anh cứ luôn thế này, mỗi lần đến thời khắc quan trọng, anh đều không chịu nghe cô nói thêm một câu.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!