Chương 827
Mục Lâm Kiên nhận lấy quần áo rồi đưa cho ba đứa nhỏ.
Ba đứa nhỏ mờ mịt nhìn về phía anh: “Chúng con cũng phải mặc bộ quần áo đen như mực thế này sao?”
Ba bộ âu phục trước mặt đều có màu đen.
“Ai thay trước?” Giọng nói Mục Lâm Kiên lạnh lùng.
Trong nháy mắt, mặt của Há Cảo, cậu bé đứng gần anh nhất đỏ bừng bừng, thẹn thùng nói: “Bố muốn thay quần áo giúp con sao?”
“Ừ.”
“Chuyện này…” Cậu bé xấu hổ cúi đầu, tay nhỏ nắm lấy cúc áo: “Bố nhớ phải nhẹ nhàng, ôn nhu một chút.”
Những ý tưởng kì lạ trong đầu cậu bé khiến cho ba bố con nhìn với ánh mắt khinh bỉ.
“Con có thể đứng đắn một chút không?” Thân là bố của chúng, Mục Lâm Kiên không thể để thế được.
“Còn không phải học từ bố với Búp Bê sao?”
Mục Lâm Kiên lúng túng quay mặt ra chỗ khác, sau đó ôm cậu bé vào lòng, giúp cậu thay quần áo.
“Không đúng, bố mặc ngược rồi. Đây là mặt sau.”
Há Cảo chỉ vào quần của mình lên án.
Mục Lâm Kiên lần đầu tiên làm bố, đương nhiên làm gì có kinh nghiệm, anh nhíu mày nhìn cái túi quần: “Mặc lại.”
Màn Thầu và Bánh Bao ngồi sau Há Cảo: “Bố cứ mặc với tốc độ này, bao giờ mới đến lượt hai chúng con thay chứ?”
“Bố có biết mặc không đấy.” Há Cảo hoài nghi nhìn anh.
“Ngậm miệng lại.”
Mục Lâm Kiên bó tay hoàn toàn, anh không ngờ lần đầu tiên giúp mấy đứa trẻ thay quần áo lại khó hơn anh tưởng tượng nhiều: “Bình thường Vũ Vân Hân thay quần áo cho các con đúng là vất vả.”
Ba đứa nhỏ chỉ nhẹ lắc đầu: “Chúng con có thể tự mặc.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!