Chương 818
“Bố rất nhàm chán!”
Mục Lâm Kiên không nói gì liếc mắt, xem ra trong lòng bọn trẻ anh cũng không có ấn tượng tốt đẹp gì rồi.
So với Lục Tâm thì bọn trẻ lại thích Lục Tâm hơn.
“Không cho đi đâu hết, ngoan ngoãn ở lại đây cho me.” Vũ Vân Hân gầm lên giận dữ .
Ba đứa bé lặng lẽ quay trở lại, ngoan ngoãn ngồi vào vị trí, ánh mắt nhỏ nhìn Mục Lâm Kiên, nói: “Người anh em, đến lượt anh lên sân khấu rồi đấy!”
Chỉ thấy Mục Lâm Kiên cầm đũa gắp thịt đưa đến trước mắt Vũ Vân Hân, không nói một câu gì.
“Ài…” Bọn trẻ thất vọng lắc đầu: “Vợ quản nghiêm không cứu nổi.”
“Xì!”
Một âm thanh tinh tế phát ra từ ba đứa bé.
Đũa trên tay Mục Lâm Kiên bỗng rơi xuống, đôi mắt lạnh lùng nhìn mấy đứa nhóc này.
“Thật ngại quá! Con muốn đị ị bố!” Sủi Cảo đứng dậy.
Mục Lâm Kiên cau mày, chỉ thấy cậu đang nhìn mình: “Đị ị bố?”
Anh trực tiếp đưa tay về phía Sủi Cảo.
Tất cả mọi người đều ngây ngẩn cả người.
Hai má Sủi Cảo hơi đỏ hồng, nói: “Thật hạnh phúc.”
Vui vẻ được một lúc, lại nhịn không được ‘xì’ một tiếng.
“Sủi Cảo, em thật quá ghê tởm!” Bánh Bao và Màn Thầu cùng lên án.
Vũ Vân Hân chịu không nổi, nói: “Để tôi! Anh không biết đâu!”
Anh không biết? Mục Lâm Kiên không thích bị yếu thế trước mặt người phụ nữ mình thích, không phải chỉ là đi ị thôi sao?
Ăn uống no say, xem như dẫn con đi tản bộ cũng được.
Anh đứng dậy ôm lấy Sủi Cảo, nói: “Đi nào.”
Nói xong, ôm Sủi Cảo đi ra đến cửa.
“Đi ị bố là muốn… đi tản bộ sao?”
Sủi Cảo sửng sốt, nếu không phải con hàng này tên là Mục Lâm Kiên thì cậu còn tưởng rằng anh bị thiểu năng trí tuệ.
“Con muốn đi bố.”
Há Cảo nói lại cả câu một lần nữa.
Có đôi khi anh cũng không nghe hiểu được một cách rõ ràng, tại sao lại nói ngọng từ phân thành bố.
Mục Lâm Kiên rất thắc mắc, anh đi gần tới cửa, Há Cảo càng giãy dụa, đôi mắt trừng lên hung dữ.
Trong cơn tức giận, cậu thoát khỏi cái ôm của Mục Lâm Kiên, đi xuống nắm lấy tay anh dắt đi vào nhà vệ sinh.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!