Chương 844:
Trong lúc vuốt ve mơn trớn lẫn nhau, Hàn Chiến xoay mình lên trên, nhìn cô gái dưới thân thể mình, ánh mắt mang theo vẻ nghiền ngẫm nhìn xuống cô, “Nhuyễn Nhuyễn, bây giờ tôi là người bị thương, em thật sự muốn trao thân cho tôi vào lúc này sao?”
Nguyệt Như Ca chớp chớp đôi mắt trong suốt giảo hoạt, “Anh Hàn, bây giờ anh không được à?”“
Người đàn ông chướng tai nhất chính là hai chữ “Không được”, nhất là khi người đàn bà nói hai chữ này với bọn họ, giờ phút nguy hiểm đó, người đàn bà của họ lại nói với bọn họ hai chữ “Không được”, vậy thì càng không thể chấp nhận, sẽ gây ra họa lớn.
Hàn Chiến cúi người, cơ thể tràn đầy tính xâm lược, đôi môi mỏng dán vào tai cô, gắn từng chữ: “Nhuyễn Nhuyễn, tôi sẽ thân thể mình chứng minh cho em thấy, tôi được hay không được.”
Nhiệt độ nóng bỏng lan tỏa cả căn phòng, không có dấu hiệu hạ xuống.
Một đêm trôi qua, ánh năng ban mai len qua cửa sơn động tràn vào.
Bởi vì trên lưng Hàn Chiến còn có vết thương, cảm thấy hơi đau, cho nên thức dậy trước.
Mà cô gái trong ngực, trên người chỉ mặc một chiếc bra trắng muốt bằng cotton dựa sát vào ngực anh, đầu vai trắng nõn và vùng cổ, tất cả đều chỉ chít dấu hôn mờ ám ửng đỏ, làn tóc dài đen nhánh tùy ý xõa tung trên cánh tay anh, an nhiên tĩnh tại nằm vùi trong ngực anh, giống như một mỹ nhân ngư mắc cạn, khiến người ta say mê không thể rời mắt.
Hàn Chiến cúi đầu nhẹ nhàng hôn lên trán cô một cái, mặc dù đã tỉnh, nhưng cũng không định đứng lên, chỉ muốn năm ôm cô, ở lỳ trên giường vuốt ve lâu hơn một chút.
Đến lúc Nguyệt Như Ca tỉnh lại, Hàn Chiến yêu chiều kéo cô vào trong ngực, khàn khàn hỏi: “Đau không?”
“Không đau, chẳng qua là có chút khó chịu thôi.”
“Tối hôm qua tôi mất khống chế”
Tối hôm qua, hơi thở của anh rất nóng, nóng đến nỗi cho dù chưa có được cô, chỉ cần nụ hôn nóng bỏng như vậy, cũng hoàn toàn chiếm hữu cô.
Nguyệt Như Ca cong cong khóe môi, hai tay ôm lấy cổ Hàn Chiến dụi dụi, giọng có chút mệt mỏi nói: “Tôi cũng là lần đầu tiên thấy anh Hàn mất khống chế như vậy. Nhưng tôi rất thích, rất mê người.”
Cô hơi ngước mắt, mỉm cười nhìn anh, Hàn Chiến cúi đầu, hôn lên đôi mắt cô, nói: “Tôi sẽ khiến cho em càng mê mệt hơn”
Sau khi trở về từ Đông Cực Nhạc, tất cả mọi người trong biệt thự Ngự Lâm, bao gồm cả lão K trong đó, cũng nhận ra được tình cảm giữa anh Hàn và Nhuyễn Nhuyễn tốt hơn rất nhiều.
Anh Hàn tựa hồ càng nuông chiều Nhuyễn Nhuyễn, còn Nhuyễn Nhuyễn cũng càng ngày càng nũng nịu yêu sách đối với anh Hàn, Nhuyễn Nhuyễn muốn gió có gió, muốn mưa được mưa, trong lúc nhất thời, cô đã trở thành nữ chủ nhân thật sự của biệt thự Ngự Lâm.
Lão K cùng Bóng Đen ngồi ở trong phòng làm việc chờ anh Hàn đến thảo luận.
Lão K: “Theo tôi thấy, nhất định là lúc anh Hàn cùng Nhuyễn Nhuyễn đi Đông Cực Nhạc, anh Hàn ép buộc Nhuyễn Nhuyễn lên giường với anh ấy, anh được thỏa mãn rồi, cho nên bây giờ anh Hàn càng thích Nhuyễn Nhuyễn hơn”
Bóng Đen khoanh tay, không cho là đúng, khế hừ: “Tôi thấy chưa chắc là anh Hàn chủ động, trước giờ đối với chuyện nam nữ anh Hàn vẫn luôn không có hứng thú, nhất định là Nhuyễn Nhuyễn kia mồi chài anh Hàn”
Lão K: “..”
Nhuyễn Nhuyễn mới chỉ là một cô gái mười tám tuổi, có tâm cơ ác độc như Bóng Đen nói sao?
Lão K nhìn đồng hồ đeo tay một cái, cau mày, “Anh Hàn hẹn chúng ta ba giờ rưỡi họp, bây giờ đã là ba giờ năm mươi rồi, anh Hàn chưa bao giờ đến trễ cả”
Bóng Đen hừ lạnh, vỗ mạnh xuống bàn, tức giận: “Nhất định là con bé Nhuyễn Nhuyễn đó quấn lấy anh Hàn không cho đi, gái đẹp đều là kẻ gây họa, hơn nữa cô ta còn là một gián anh Hàn sao tại không tin chúng ta, những người đã theo anh ấy nhiều năm, mà lại đi tin một người đàn bà lai lịch không rõ nhỉ ? Trở về tôi sẽ tìm một cơ hội thích hợp làm thịt con ả đó !”
Bóng Đen vừa dứt lời, cửa phòng làm việc két một tiếng, bị một người đẩy ra.