Tên đàn ông chà khóe môi nói: “Nếu tôi không tới thì cô đã chết ở tầng hầm rồi”, nói đoạn thân thể của hắn liền nhích lại gần: “Tôi cứu cô, cô không muốn cảm ơn tôi sao?”
“Cút ra! Nếu không phải tại anh, tôi cũng sẽ không rơi vào. tình cảnh như bây giờ!”
Vốn dĩ mọi thứ ở Lục đang diễn ra suôn sẻ, ông cụ Lục. cũng càng ngày càng hài lòng với cô, cô thậm chí còn cảm thấy bản thân rất nhanh có thể giành được cơ hội ra ngoài gặp mẹ, nhưng tất cả lại bị phá hoại bởi tên đàn ông này!
Chính vì hắn mà cô xém chút đã mất mạng, còn mất đi cơ hội ra ngoài đã nằm ngay trước mắt!
Ôn Tử Du chỉ hận không thể xé xác hắn, nhưng cô cũng biết mình không phải là đối thủ của hắn, chỉ có thể thận trọng đối đầu.
Cô dò dẫm dưới chăn, sờ tới cánh tay Lục Cẩn Húc lại theo bản năng dò dẫm xem trên người anh có vết thương nào. không, nếu anh lại bị thương, Lục gia chắc chắn sẽ không để cô sống tiếp, hôm nay cho dù phải liều cả mạng nhỏ cô cũng phải sống còn với tên này!
“Yên tâm đi, hôm nay tôi không động tới anh chồng hờ của cô đâu”, tên đàn ông nhìn ra ý nghĩ của cô, cười khẩy giải thích.
Ôn Tử Du tròn mắt: “Quả nhiên vết thương trên người anh †a là do anh gây ra! Tại sao anh lại làm như vậy? Anh rốt cuộc muốn làm gì!”
“Chuyện này không liên quan tới cô, chúng ta không bằng bàn việc tôi cứu mạng cô, cô nên báo đáp tôi thế nào đi?”
“Là anh đưa tôi ra khỏi tầng hầm?”
“Là người của Lục gia mang cô ra ngoài, nhưng bọn họ ném cô ở lại đây xong liền đi rồi, nếu không phải tôi đút nước cho cô, e rằng cô đã sớm chết vì mất nước rồi”, dứt lời tên đàn ông còn lau khóe môi với vẻ chưa thỏa mãn.
“Anh!”, Ôn Tử Du lúc này mới ý thức được vừa rồi người này dùng miệng truyền nước cho mình! Cô vội vàng dùng tay áo chà sát miệng, chỉ hận không thể lột mất lớp da môi đó, nhưng rất nhanh cô đã ý thức được một vấn đề: “Sao anh lại biết rõ chuyện của Lục gia như vậy!”
Không chỉ biết cô bị nhốt dưới tầng hầm mà còn biết người hầu của Lục gia ném cô ở đây rồi bỏ mặc không quan tâm, Ôn Tử Du có thể khẳng định tên này không phải người của Lục gia, nhưng hẳn rốt cuộc làm thế nào biết được cặn kế mọi chuyện như vậy?
“Không có chuyện gì ở Lục gia mà tôi không biết cả”.
“Anh rốt cuộc là ail”, Ôn Tử Du chỉ cảm thấy trên người mình như bị lắp camera, chẳng lẽ thường ngày cô làm gì nói gì hän đều biết hết? Nhưng người này ban ngày chưa từng xuất hiện bên cạnh cô, hắn rốt cuộc là ail
“Hôm nay cô nhiều lời quá rồi đớ”, giọng nói tên đàn ông trầm xuống, sau đó lập tức nhào lên phía trước: “Nếu đã tỉnh rồi thì chúng ta bắt tay vào việc thôi!”
“Á!"
Không kịp đề phòng, cánh tay của người đàn ông truyền tới một trận đau nhói, chất lỏng ấm nóng lập tức chảy ra, vết thương rất sâu, tên đàn ông ôm lấy cánh tay đứng dậy, sự sắc lạnh trong đôi mắt càng thêm nồng đậm, phảng phất như có thể trực tiếp đóng băng Ôn Tử Du vậy.
Ôn Tử Du run rẩy cầm một mảnh thủy tinh vỡ, trên đầu nhọn lúc này đang chậm rãi chảy xuống những giọt đỏ tươi.
“Ôn Tử Du, cô tưởng răng như vậy liền có thể thoát khỏi một kiếp sao?"