Không khí đột nhiên đông cứng lại, gương mặt của tên đàn ông dưới ánh sáng mạnh không còn cách nào lánh mình, Ôn Tử Du sững sờ lùi lại từng chút, trong mắt tràn đầy vẻ khó tin.
Kết quả này nằm ngoài dự liệu của cô.
Cô nghĩ rằng người đàn ông này có thể là bất cứ ai mình từng tiếp xúc qua, nhưng cô hoàn toàn không ngờ tới...
Vậy mà là anh tal Bốp!
Chiếc đèn pin bị tên đàn ông hất rơi xuống đất, vì sự va chạm chạm nặng nề này mà ánh sáng chập chờn rồi vụt tắt, cả căn phòng cũng chìm vào trong bóng tối, con ngươi sâu thẳm của tên đàn ông dưới ánh trăng phản chiếu ra tia sáng sắc lạnh.
Lẽ ra cô phải sớm biết, nhiều chỉ tiết như vậy, cô hẳn là nên nghĩ tới anh ta!
Tên đàn ông vươn tay bóp chặt cổ Ôn Tử Du: “Ôn Tử Du, cô dám tính kế tôi!”
“Giữa hai chúng ta rốt cuộc là ai tính kế ai! Lục! Cẩn! Húc!”
Giọng nói của Ôn Tử Du nghẹn lại trong cổ họng cố nặn ra cái tên này, thì ra tên đàn ông này thực sự là anh, hôm nay khi thu dọn tủ quần áo, cô bất ngờ phát hiện ra môt hình nộm giống hệt Lục Cẩn Húc được giấu trong ngăn tủ ngầm.
Hình nộm gần như có thể lấy giả làm thật, bất luận là xúc cảm chạm vào làn da hay là nhiệt độ cơ thể, thậm chí hình nộm còn có thể thực hiện các động tác cơ thể và nói một vài từ đơn giản!
Ngoại trừ hình nộm còn có chiếc áo gió màu đen mà tên đàn ông kia hay mặc, cùng một máy biến âm.
Cho nên mỗi lần tên đàn ông này xuất hiện, thì người năm bên cạnh cô kỳ thực đều là hình nộm!
Mỗi lần Lục Cẩn Húc muốn đùa giỡn cô liền bày ra màn kịch này, khiến cô hãi hùng không yên, khiến cô nhục nhã!
Để không khiến cô nghi ngờ, anh ta còn luôn miệng vạch rõ ranh giới giữa mình và Lục gia!
“Lục Cẩn Húc, tự biên tự diễn trò mèo vờn chuột này vui lắm sao?”
Cái gọi là mèo vờn chuột chẳng qua là sau khi mèo bắt được chuột sẽ không lập tức ăn thịt nó, cũng không lập tức giết chết nó mà khiến chuột nửa sống nửa chết trốn chạy dưới móng vuốt sắc nhọn của mèo, trốn một lần liền bảt lại hành hạ một lần, trốn lần tiếp lại bắt lại tra tấn một lượt, cứ tuần hoàn lặp lại như vậy, cho đến khi chuột bị giày vò tới sup đổ tinh thần mà chết.
Trong lòng bàn tay của Lục Cẩn Húc, cô không phải là con chuột nhắt bị giày vò đó sao?
Ban ngày giả làm Lục Cẩn Húc buông lời châm chọc, buổi tối lại đóng vai một tên đàn ông đứng ở thế đối lập với Lục gia đùa bốn gieo rắc cho cô hy vọng.
Mục đích cuối cùng của anh ta không phải là căm giận người năm đó đụng xe vào mình là cô nên muốn hành hạ cô tới chết saol
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!