Chương 24
Cô ta không hề biết Lục Lãnh Phong đã tiến gần hơn, anh đã nghe thấy.
Cả mặt đen như mây giông, thư kí Lâm dĩ nhiên cũng nghe thấy rồi, sợ hãi đen mặt.
Không xong rồi…
Hy Tuyết kia sắp xong rồi.
Hy Nguyệt nghe Hy Tuyết nói anh như vậy, cô liền trợn mắt lên.
Nói cô sao cũng được, nhưng không được nói đến Lục Lãnh Phong.
Thấy Hy Nguyệt trợn mắt nhìn mình, Hy Tuyết bật cười.
” Sao? Muốn mắng lắm à? “.
” Đứa câm như mày làm sao mà mắng lại được? Tao nói gì sai sao?”.
” Vả lại…thứ câm như mày lại dám trợn mắt với tao sao?”.
Hy Tuyết bất ngờ giơ tay lên, định tát vào mặt Hy Nguyệt thì.
Bụp
Lục Lãnh Phong lao đến như bay, anh chụp lấy tay Hy Tuyết, bóp chặt cổ tay của cô ta.
” Cô…đang làm gì đấy?” Lục Lãnh Phong gầm gừ hỏi, tay bóp chặt lấy Hy Tuyết hơn.
Tay bị anh siết chặt như vậy, Hy Tuyết liền đau đớn mà hét lên:” Bỏ…bỏ..ra…đau…”.
Lục Lãnh Phong có vẻ không thương hoa tiếc ngọc, anh còn dùng sức mạnh hơn chút, thỏa rồi mới bỏ ra.
Anh đưa tay kéo Hy Nguyệt vào lòng mình, nhìn Hy Tuyết trước mắt.
” Loại người như cô, đừng bao giờ xuất hiện trước mặt tôi “.
” Nếu không, tôi sẽ ném thẳng cô vào thùng rác đấy “.
Lục Lãnh Phong lạnh lùng nói, anh kéo cô rời đi.
Nắm chặt tay Hy Nguyệt, Lục Lãnh Phong không nói gì cứ lôi cô đi như vậy.
Hy Tuyết xoa xoa cổ tay mình. Lục Lãnh Phong đó…
” Đúng là thằng điên ” Hy Tuyết thầm chửi, cổ tay bị Lục Lãnh Phong bóp đến muốn nứt xương ra rồi.
…
Lục Lãnh Phong kéo Hy Nguyệt đi một đoạn, anh nhận ra mình nắm chặt tay cô, làm cổ tay Hy Nguyệt đỏ ửng lên.
” Đau sao?” Anh lo lắng hỏi.