Chương 196
Cô sợ hãi, vội vàng trốn trong phòng giữ quần áo, khóa cửa lại.
Cô sẽ không vứt quần áo cũ đi, nếu vứt đi thì phải mua lại đồ mới, cô không thể tiêu tiền bừa bãi, cô còn phải tiết kiệm cho Phi chi phí chữa bệnh.
Nhìn chiếc áo khoác trong tay mình, trong mắt cô lóe lên một tia xảo trá.
Phiên bản giới hạn của Armani chỉ có một bộ duy nhất trên thế giới. Nếu giao nó trên shopee, không chừng có thể bán được với giá tốt.
Kẻ sĩ muốn ăn diện, mua được món đồ xa xỉ giá rẻ này là có hời nhất.
Ngày hôm sau, lúc đến công ty, Tiêu Ánh Minh cũng đến. Vì vết thương ở chân, cô ta đã phải nghỉ mấy ngày.
Trương Hoài Như cũng ở đây, cô ta tới để thu dọn đồ đạc.
Cô ta nhận được thông báo từ Bộ phận nhân sự vào chiều hôm làm đổ nước, cô ta đã bị sa thải.
Cô ta cực kỳ chán nản, viện cớ bị thương, một mực không đến làm thủ tục.
Văn phòng Tổng giám đốc không cho phép lưu hành tin tức này cho nên không ai biết về nó ngoại trừ giám đốc nhân sự và trưởng phòng.
Mọi người đều nghĩ Hy Nguyệt sẽ bị đuổi việc, không ngờ lại là Trương Hoài Như, ai cũng như được mở rộng tầm mắt.
“Không phải là Hy Nguyệt nên bị đuổi việc sao? Làm sao lại thành Trương Hoài Như rồi?”
“Chuyện quái gì đang xảy ra vậy? Tổng giám đốc rõ ràng đã gọi Hy Nguyệt đến để tra hỏi, nhưng Trương Hoài Như lại là người bị sa thải?”
“Là do cô đang nghĩ sai. Chủ tịch phân biệt rạch ròi chuyện công và việc tư, sẽ không sa thải nhân viên mới vì ân oán cá nhân của Tiêu Ánh Minh đâu. Lần này Trương Hoài Như đang nịnh bợ sai chỗ rồi.”
“Cô không nhận ra Hy Nguyệt rất may mắn sao? Vừa mới tới đã có thể vào văn phòng Tổng giám đốc. Ngay cả Tiêu Ánh Minh cũng không được đi vào đâu!
Mọi người bàn luận ầm ĩ trong group chat.
Hy Nguyệt đang đắm chìm trong công việc, không muốn để ý đến những lời bàn tán của những người đó, nhưng cô vẫn có thể cảm nhận được ánh mắt của họ lại khác, khi có người nhìn thấy cô, sẽ mỉm cười chào hỏi.
Đây là rửa sạch được oan khuất à?
Đến giờ ăn trưa, cô vẫn ăn cùng Quách Ly Ly như thường lệ.