Chương 1696
Lục Vinh Hàn thở dài: “Con không phải là mẹ con. Phải gả đến một thành phố xa xôi, mẹ con có thể không lo lắng khi về già sẽ cô đơn, không có ai chăm lo sao?”
Lục Sênh Hạ không nói nên lời.
Chị dâu nói đúng, bố tin tưởng mẹ không một chút nghi ngờ. Bất luận cô bé nói như thế nào thì ông ấy cũng kiếm được cái cớ cho bà ta.
“Bố thật sự muốn vợ con ly tán, bạn bè xa lánh vì bà ta sao? Bố không cần bà nội, không cần anh cả, không cần mọi người nữa ư?”
Miệng Lục Vinh Hàn dường như ăn phải một miếng hoàng liên, vị đắng cực độ từ đầu lưỡi truyền đến nội tạng.
Ông ấy chỉ muốn cho Tư Mã Ngọc Như danh phận của người vợ, không muốn phải vứt bỏ nhà họ Lục. Nhưng bà cụ lại bắt ông ấy lựa chọn giữa nhà họ Lục và Tư Mã Ngọc Như, ông ta cũng lâm vào tình thế khó xử.
“Nếu bố không đưa mẹ con đi, mẹ con sẽ bị giam lỏng. Con không sợ rằng sẽ không bao giờ gặp được mẹ con nữa sao?”
Lục Sênh Hạ lắc đầu: “Nếu một người đã phạm tội thì nhất định phải bị trừng phạt. Nếu bà ta và cậu thực sự phạm tội giết người, bà ta không bị đưa vào vườn Tĩnh An thì cũng sẽ phải ngồi tù, không phải tất cả đều giống nhau.”
Theo Lục Vinh Hàn thấy, Tư Mã Ngọc Như đã bị Tư Mã Minh Thịnh liên lụy. Cô ta sẽ không bị pháp luật trừng trị, mà chỉ bị nhà họ Lục trừng phạt một cách nghiêm khắc nhất.
Bà cụ, Y Hạo Phong, bao gồm cả vợ chồng Lục Lãnh Phong, đều đã có ý định giết người. Nếu cô ta vào vườn Tĩnh An, tuyệt đối không thể sống sót trở ra.
“Sênh Hạ, không cần biết con nghĩ như thế nào, nhưng bố vẫn mong con có thể đi cùng bố mẹ. Con cái thì nên sống cùng cha mẹ.”
“Con sẽ không đi theo mấy người đâu, bởi vì con biết một ngày nào đó bố sẽ hối hận.” Lục Sênh Hạ nói rất chắc chắn.
Trái tim Lục Vinh Hàn thắt lại.
Ông ấy không ngờ rằng ngay cả đứa con gái nhỏ ông ấy yêu nhất cũng rời bỏ ông ấy.