Hoa Phi ngượng ngịu nở nụ cười: “Chị cứ xem như em chưa nói gì đi, đây là bí mật của anh, nhỡ anh ấy biết em tiết lộ thì lại giận em mất.”
Hạ Dĩ Nhiên cười nhạt, đương nhiên cô phải đi tìm Tần Nhân Thiên để hỏi chuyện này cho rõ ràng rồi.
“Chỉ là hai người giống nhau thôi mà, đâu phrai anh ấy lén qua lại với người phụ nữ khác, không có gì ghê gớm cả.”
Hy Nguyệt nhún vai một cái: “Mặc dù họ trông giống nhau thật nhưng tính cách lại không hề giống nhau, để ý một chút là có thể phân biệt được.”
Lục Lãnh Phong nhìn cô ngẫm nghĩ, ánh mắt hàm súc lại ý vị sâu xa, giống như thể đang muốn nói điều gì, nhìn thấy Tần Nhân Thiên đi tới thì lại mím chặt môi.
Tần Nhân Thiên ngồi xuống bên cạnh Hạ Dĩ Nhiên: “Mọi người đang nói chuyện gì vậy?”
“Đang nói chuyện anh và Thời Thạch trông rất giống nhau.” Hạ Dĩ Nhiên nói thẳng.
Đôi mắt màu trà của Tần Nhân Thiên hơi lóe lên, ánh mắt như sâu thẳm: “Cũng vì vẻ ngoài khá giống nên mới trở thành anh em tốt. Thật lòng mà nói lần đầu tiên nhìn thấy cậu ấy, anh cũng giật mình, còn tưởng bố mẹ anh đi nhân bản anh đấy.”
Hạ Dĩ Nhiên che miệng cười: “Nếu họ muốn có con thật thì sinh thêm một người nữa là được, nhân bản anh làm gì?”
Tần Nhân Thiên vẫy tay: “Mẹ anh bị bệnh nên không thể sinh thêm, nếu không cũng sinh thêm mấy người nữa đấy.”
“Cho nên để có thêm một người con trai, họ chỉ còn cách nhân bản anh hả?” Hạ Dĩ Nhiên cười trêu, sức tưởng tượng của anh luôn vô cùng phong phú, có suy nghĩ như vậy cũng không lấy làm lạ.
Hy Nguyệt làm mặt quỷ: “Anh à, nếu A Thông là nhân bản của anh thì tính cách hai người chắc chắn sẽ giống nhau, nhưng tính nết hai người lại khác xa như vậy, cho nên chuyện đó không thể nào có đâu.”
Đôi môi mỏng của Tần Nhân Thiên cười gian: “Có một người rất giống mình cũng là một chuyện kích thích đầy thú vị.”
Hoa Phi gật đầu: “Đúng vậy, mỗi ngày nhìn thấy đối phương giống như mình soi gương vậy đó.”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!