Chương 1241
“Miễn cưỡng tin tưởng anh một lần, nếu anh phải sống phụ lòng tin tưởng cuả tôi lần nữa, từ nay về sau tôi sẽ không bao giờ tin anh nữa.”
“Tôi nằm không cũng trúng đạn vậy em nên an ủi tôi.” Anh cúi đầu hôn lên môi cô có chút bá đạo, hôm nay sẽ phải chiến đấu tám hiệp để an ủi trái tim “bị thương” của mình.
Bên kinh của thành phố Long Minh.
Trong một căn hộ dành cho người độc thân của bệnh viện, Hoa Phi vừa trở về từ ca trực đêm.
Bệnh viện đã chỉ định cho cậu một căn hộ dành cho người độc thân, nơi cậu sẽ ngủ trong ca đêm.
Sau khi tắm xong, Lâm Đại Dao đã cho cậu ta đã nấu một bát bún bò.
“Tranh thủ đang còn nóng anh ăn đi, tôi về trước.”
Hoa Phi nhìn đồng hồ, đã 11 giờ rồi.
“Muộn lắm rồi, để tôi tiễn cô về.”
“Không cần, tôi là đai đen judo. Đàn ông cũng không thể đánh bại tôi.” Cô cười nói.
Một tia chớp xẹt qua cửa sổ, cơn mưa lớn trút xuống kèm theo sấm sét.
Mưa mùa hạ là như thế này, muốn đến là đến, không báo trước.
“Ở đây của anh có ô không?” Cô hỏi.
Hoa Phi nhìn mưa ngoài cửa sổ: “Mưa lớn quá, cô sẽ không gọi được xe đâu, hay là … đừng quay về nữa.”
Khuôn mặt của Lâm Đại Dao hơi đỏ bừng, cô khẽ thốt lên một tiếng “ừm”.
Sau khi Hoa Phi ăn mì xong, Lâm Đại Dao đem bát đi rửa, sau đó vào phòng tắm tắm rửa.
Cô không có quần áo để thay, lúc đi ra cô đã mặc áo của Hoa Phi.
Phụ nữ mặc áo sơ mi nam, luôn có một hương vị đặc biệt, rất gợi cảm.
Lâm Đại Dao dáng người rất chuẩn có lồi lõm đầy đủ, hai chân dài, vừa gầy vừa trắng.
Hoa Phi bất giác liếc nhìn, thân thể đột nhiên thắt lại.
“Đi ngủ sớm đi, cô ngủ trên giường, tôi ngủ trên ghế sô pha.”