Chương 1158
“Tôi không làm cái gì cả, Facebook của tôi bị đánh cắp, là có người lấy tên của tôi để làm, một chút quan hệ với tôi cũng không có.”
“Mạo danh chị ở trong nhà của chị?” Lục Lãnh Phong nắm tóc cô ta kéo một cách thô bạo, khiến cho cô ta vì đau đớn mà hét lên.
“Tôi đã nói không phải là tôi, không phải tôi, không phải tôi…” Cô ta tuyệt vọng hét lớn như lên cơn điên.
“Đưa cô ta lên máy kiểm tra nói dối.” Lục Lãnh Phong vẫy tay, một vài nhân viên an ninh bước tới, kéo cô ta vào một căn phòng nhỏ tối tăm.
Một giờ sau, Bộ trưởng bộ an ninh đi ra, Lục Kiều Sam không thông qua cuộc kiểm tra.
Lục Lãnh Phong nâng cằm cô ta lên: “Tốt nhất chị nên thành thật giải thích rõ ràng mọi chuyện, nếu không tôi sẽ thưởng cho chị một viên đạn, khiến chị sớm đi gặp diêm vương.”
Áo Lục Kiều Sam ướt đẫm mồ hôi lạnh, nhưng cô ta nghiến răng không chịu nhả ra.
“Tôi không làm cái gì cả, cái máy kiểm tra kia vốn dĩ là không chính xác, tôi tốt xấu gì cũng là chị gái của anh, anh muốn giết tôi thì sẽ bị sấm sét trên trời đánh chết.”
Lục Lãnh Phong nói với một tia chế nhạo:
“Đương nhiên tôi sẽ không tự tay giết chị, sẽ làm bẩn tay tôi. Sau lưng chị đang gánh tội mấy vụ án giết người, tôi nói chị bị kết án tử hình thì không có thẩm phán nào dám phản đối tôi.”
Lục Kiều Sam như thể bị sét đánh, cả người lên cơn co giật dữ dội: “Mẹ ơi, mẹ cứu con, con là con gái ruột của mẹ mà, mẹ cứu con với. Con không làm gì cả, là người khác đổ tội cho con.”
Bà Lục nhìn cô ta chằm chằm, thâm trầm, dường như đang nhìn một người xa lạ:
“Có một số chuyện luôn để ở trong lòng tôi, hiện tại đã rõ ràng rồi. Hai người các người là chị em song sinh, cùng ở trong bụng của tôi, cùng được sinh ra. Tôi không thể nào tin được hai người lại cách xa nhau như vậy, một bên là rồng là phượng, một bên lại ngốc nghếch vô cùng.”
Bà ấy dừng lại, nói ra một cách rõ ràng và mạnh mẽ: “Tôi muốn làm giám định quan hệ cha mẹ con cái.”
Mắt Lục Kiều Sam mở to hơn một chiếc chuông đồng.
“Mẹ, mẹ đang nói cái gì vậy? Con là con gái ruột của mẹ, tại sao phải làm giám định quan hệ cha mẹ con cái?”
Ánh mắt của bà Lục lướt qua mặt cô ta: “Trông cô không giống con gái của tôi.”