Chưa kịp trả lời thì ngoài cửa đã có tiếng nói truyền đến. Cái giọng này là của Giai Lạc. Chắc chắn là em ấy rồi, không thể sai được!!
-Chị dâu??
Cô quay sang hướng mắt về chiếc cửa chính, thấy Giai Lạc đang nắm lấy tay của một cậu nhóc chỉ độ tầm hai tuổi, không những thế cái bụng nhỏ của cô còn hơi nhô nhô ra
Vâng, Giai Lạc lại có thai nữa rồi!! Chính là nhờ cái tên chồng đáng chết của cô luôn suốt ngày chăm chỉ đâm thủng bao
-Bây giờ làm mẹ, xem ra cũng chín chắn hơn nhiều rồi nhỉ?
-M-m...mo
Hy Nguyệt mỉm cười nhìn Giai Lạc, bất ngờ nhóc con chập chững chạy lại ôm lấy cô, tay nhỏ níu lấy một góc váy mà bập bẹ
-Giai Vĩ, mau qua đây với mami
Hy Nguyệt hơi bất ngờ sau đó cô nhấc cậu bé lên người mình, cười rồi nói
-Tiểu Vĩ à, phải gọi là chị có biết chưa?
-Tiểu quỷ này, ai dạy con nói từ đó vậy?
Vì bụng chưa to nên Giai Lạc đi lại cũng nhanh nhẹn, thấy mẹ mình tiến lại gần Giai Vĩ đòi xuống sau đó ôm lấy chân Giai Lạc hồn nhiên nói
-C..cậu, hìnhìn chong phòng cậu (Cậu, hình trong phòng cậu)
Vì chỉ mới gần hai tuổi nên Tiểu Vĩ phát âm có phần chưa được chuẩn lắm
Giai Lạc nghe cậu con trai của mình nói có phần ngơ người. Thì ra là anh hai đã dạy nó!!
Nghe đến từ "cậu" Hy Nguyệt cũng đoán được chính là anh ta nên chỉ gượng
cười
-B..bế, bể
Giai Vĩ rời khỏi mẹ mình rồi đi lại chỗ Hy Nguyệt đang ngồi. Đây là lần đầu gặp mà chẳng hiểu sao cậu nhóc lại thích Hy Nguyệt đến lạ
-Tiểu Vĩ qua đây cho mami
-Không sao, cứ để chị bể nó
Hy Nguyệt mỉm cười rồi bế cậu nhóc Tiểu Vĩ lên ngồi trên đùi mình. Nhìn nhóc con trong lòng mắt cô có hơi đỏ lên
-Nếu còn..chắc bây giờ cũng đã tầm này
-Nếu còn..chắc bây giờ cũng đã tầm này
Không khí đột nhiên vị câu nói của Hy Nguyệt mà trùng xuống, nhận thấy mình lỡ lời cô vội đổi chủ đề
-À, Giai Lạc chồng em là...Để chị đoán thử xem nào!
-Là...Cố tổng
Giai Lạc thì ngượng ngùng, cậu nhóc Giai Vĩ lại vỗ hai bàn tay nhỏ vào nhau cười hì hì
-Đún đ-đun òi...mợ dỏi..dỏi quá (Đúng rồi, mợ giỏi quá)
-Chị không phải mợ của Tiểu Vĩ nên Tiểu Vĩ phải gọi là chị có biết chưa?
Hy Nguyệt sờ sờ vào chiếc má bánh bao trắng hồng của cậu nhóc rồi nói
-Chị xin dẹp
(Chị xinh đẹp)
Cô chỉ biết cười với độ nghịch ngợm của Giai Vĩ sau đó lại ngước nhìn qua mami của nhóc
Đám cưới của em và Cố tổng chị không dự được, tiếc quá
-Không có gì đâu
Giai Lạc lắc đầu rồi nhìn sang một chị giúp việc
-Chị đem thằng bé ra sân chơi đi
-Dạ, tiểu thư
Cô giúp việc đó cung kính cúi đầu sau đó bước đến dắt tay của Giai Vĩ ra sân vườn trả lại không khí yên tĩnh cho cả căn phòng
-Chị, ba năm qua chị ở đâu. Anh hai em lo cho chị lắm đấy
Giai Lạc vội ngồi xuống sốt sắng hỏi cô. Hy Nguyệt cười nhẹ rồi nói
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!