Đã là hai ngày kể từ hôm Hy Nguyệt xuất viện. Hôm nay cũng là ngày Lục Lãnh Phong phẫu thuật nhưng lại chẳng ai cho cô biết về điều này
Sau khi xuất viện, cô đã ngay lập tức quay lại với công việc. Ngồi trên chiếc ghế xoay ở phòng chủ tịch, trong lòng Hy Nguyệt chẳng hiểu sao lại bất an đến lạ
"Anh không định cho cô ta biết bí mật lớn này sao?"
Hy Nguyệt đột nhiên lại nhớ đến lời của Chu Kiệt. Ý nghĩa của câu nói này là gì?
Quay về phía bệnh viện, Lục Lãnh Phong được đưa đến phòng phẫu thuật. Các dụng cụ cần thiết cho ca phẫu thuật đều đã được chuẩn bị sẵn sàng
-Anh nhất định không được có chuyện gì đó
Giai Lạc lo lắng cho anh đến phát khóc. Cố Mộc ở bên cạnh ôm lấy cô, sợ cô xúc động quá mức sẽ ảnh hưởng đến bé con trong bụng
-Từ khi nào em gái của anh lại mít ướt vậy? Đừng lo lắng, anh sẽ không sao đâu
-Trong người của con thấy thế nào?
Ông Lãnh Hàn lo lắng cũng chẳng kém Giai Lạc là bao. Dù sắp phải đối mặt với trận chiến sinh từ những nét mặt anh vẫn trầm ổn đến lạ
-Con không sao
Trước khi kim tiêm hướng về mình, Lục Lãnh Phong đang nghĩ đến hình bóng của cô. Có lẽ sau này sẽ không còn được gặp lại người con gái ấy.
Hy Nguyệt
Tiếng nói nho nhỏ phát ra, hai mắt Lục Lãnh Phong dần khép lại, hoàn toàn rơi vào trạng thái hôn mê
Cánh cửa phòng phẫu thuật dần dần được đóng lại, mọi người đều hướng hai mắt về nó. Nhưng chỉ riêng Tiểu Giang từ nãy đến giờ vẫn đứng một góc trầm tư suy nghĩ
-Tôi phải nói sự thật cho thiếu phu nhận biết
Ông Lãnh Hàn đồng tình với câu nói vừa rồi của trợ lý Giang nhưng ông vẫn im lặng, ngồi xuống hàng ghế chờ
-Lãnh Phong đã nói không được cho Hy Nguyệt biểta, cậu quên rồi sao Tiểu Giang?
-Nhưng với tình hình hiện tại tôi phải làm trái
-Tiểu Giang nói đúng đó anh, chị ấy phải biết chuyện này
-Con bé là người cần được biết hơn ai hết
Ông Lãnh Hàn và Giai Lạc tiếp lời
Dường như mọi người đều đồng ý, Tiểu Giang cúi đầu chào ba người rồi vội vã lái xe đến Ari
Tiểu Giang cố gắng tăng tốc xe hết mức có thể nhưng từ bệnh viện đi đến đó cũng mất khoảng hai mươi phút hơn. Vừa bước vào đại sảnh của Ari, cậu đã gặp ngay Khánh Hà. Cô nhìn trợ lý Giang có chút quen quen sau đó liền nhận ra
-Xin phép cho tôi gặp chủ tịch của cô có được không? Tôi có chuyện rất quan trọng cần nói
Tiểu Giang vội lên tiếng, nhìn điệu bộ gấp gáp của anh Khánh Hà hơi do dự. Cô suy nghĩ một lát nhanh rồi cũng gật đầu
*Cốc cốc*
-Nguyệt, là em
-Vào đi
Khánh Hà mở cánh cửa bước vào, đi theo sau cô là Tiểu Giang. Hy Nguyệt vừa nhìn thấy trợ lý Giang liền chau mày
-Anh ta bảo cậu đến đây làm gì?
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!