Tôi gật đầu Ngoài ra, mỗi người đều có người mình cần bảo vệ, anh ấy tại thời điểm tôi khó khăn nhất giúp đỡ tôi đã được xem là rất nhân từ.
Phó Thắng Nam đã ở bên trong phòng cấp cứu rất lâu, lâu tới mức tôi chờ bên ngoài tới mức sắp ngã quy.
Ngày hôm sau Thấy cửa phòng cấp cứu vẫn chưa mở ra, tôi có một chút suy sụp, dựa vào cửa phòng cấp cứu nhìn, không biết đã đi tới đi lui bao nhiêu lần.
Lâm Quang Tuyến nhìn tôi, muốn mở miệng an ủi, nhưng nhìn một hồi vẫn không mở miệng.
Thời điểm Lương Đức tới, nhìn thấy tôi và Lâm Quang Tuyến phờ phạc vì thức đêm, liền nói, “mấy người là định đợi bệnh nhân ra rồi đem cái bộ dạng ma quái này hù chết anh ta sao?” Cái miệng độc của anh ta tôi tập mãi đã thành thói quen, không thèm để ý.
Lâm Quang Tuyến nhìn anh ta nói: “Lương Thiếu, Phó tổng vẫn còn đang cấp cứu, anh đừng nói đùa như vậy” “Được rôi, nơi này giao cho tôi, hai người đi nghỉ ngơi đi, yên tâm tôi sẽ không để cho anh ta chết tại chỗ này đâu!” Lương Đức im lặng nhìn tôi nói: “Cô gái này vốn đã xấu rồi, nếu như cứ tiếp tục như vậy, ngộ nhỡ người bên trong ra không được, với cái bộ dạng quỷ quái của cô, muốn tái giá cũng không có ai dám cưới cô!” Tôi mím môi, ngồi xổm xuống ở cửa, trong lòng nóng như lửa đốt, cơ bản không có tâm tình để ý tới anh ta.
“Phanh!” cửa phòng cấp cứu mở ra, bác sĩ đi ra.
Tôi đứng dậy, vội vàng tới hỏi, nhưng bởi vì thiếu máu nên suýt ngã xuống, Lương Đức đỡ lấy tôi, ghét bỏ nói, “chị à, chị đây là tự mình hại mình sao?” Tôi nhíu mày, không để ý tới hắn, nhìn về phía bác sĩ từ phòng cấp cứu đi ra, mở miệng nói, “bác sĩ, chồng tôi anh ấy sao rồi?”
Bác sĩ nhìn tôi mở miệng nói, “Bệnh nhân đã qua cơn nguy hiểm, nhưng cơ bắp và thần kinh anh ấy đã bị tổn thương nặng do giá rét, để lại di chứng nguy hiểm, gia đình cô chuẩn bị sẵn sàng, bệnh nhân có thể bị tê liệt ở một số bộ phận ” Tôi như bị sét đánh, nửa ngày chưa hoàn hồn, thẳng tới khi phòng cấp cứu mở ra, Phó Thắng Nam được bác sĩ đẩy ra, tôi mới hoàn hồn.
Phòng bệnh Phó Thắng Nam chưa tỉnh, tôi nhìn về phía Lâm Quang Tuyến mở miệng nói, “Chú Lâm, chú hãy về nhà nghỉ ngơi đi, tôi ở chỗ này đợi tiếp là được, còn rất nhiều chuyện phải xử lí, chú không thể xảy ra chuyện gì!” Lâm Quang Tuyến gật đầu, nhìn tôi nói, “Mạc Tổng cùng Lâm tổng chắc là đang trên đường tới, cô cũng không nên quá lo lắng, Phó tổng nhất định sẽ khống sao!” Tôi gật đầu, mệt mỏi có chút không muốn nói chuyện.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!