Lý Linh này, vốn dĩ là người đại diện cùng công ty với Hà Nhã Huệ, nhìn Diệp Chanh, lại quay về đứng cạnh Lưu Thuyên, cười đón đi vào, vừa đi vừa nói với Hà Nhã Huệ “Hà tỷ, tôi là cảm thấy tiếc cho chị, chị nói xem, chị buông Hách Na, lại toàn tâm lo cho người mới… Tôi nghe nói, tốp mười người đại diện, năm nay cũng không có tên chị, chị chắc là, không bị người bên trên chỉnh chứ? Muốn hay không, tôi sẽđi nói với Mẫn tổng?”
Hà Nhã Huệ nhìn cô ta lướt qua, bất đắc dĩ cười cười.
Diệp Chanh nhìn nhóm người kia đi qua, liền nói với Hà Nhã Huệ “Sao lại thế này? Chọ với cô ta lúc trước có chuyện gì à?”
Hà Nhã Huệ gật gật đầu “Lúc trước, bọn chị vào công ty cùng thời gian, chỉ là cô ta luôn bị chị áp chế, lúc chị dìu dắt Hách Na, còn cô ấy thì đại diện cho Lý Bản Tuấn, kết quả Hách Na bắt cóc luôn Lý Bản Tuấn rồi kết hôn, sau đó Lý Bản Tuấn liền đổi sang chị quản lý, cô ấy liền nghi ngờ là chị xúi giục Hách Na, sau đó cũng không thể vượt qua chị được.”
Diệp Nịnh hiểu rõ gật gật đầu.
Lâm Vũ Oánh đến sau cũng theo Diệp Chanh vào văn phòng, vừa đi vừa nói “Trời ạ, nghe bọn họ nó, Lưu Thuyên cùng lão tổng có quan hệ, Mẫn tổng kia là tự mình đưa cô ta vào, không biết là có mộtchân linh tinh gì với ông ta không, bây giờ cô ta đến đây, trước là còn cùng cậu có chút chuyện, mọi người đều nó, cô ta đến đây, Diệp Chanh liền không xong rồi.”
Diệp Chanh cười “thật không? Vậy cô ta không phải là bỏ tiền ra à?”
“Ở trong cái vòng này, chuyện thế này rất nhiều.” Lâm Vũ Oánh nói “cô ta sẽ không thông đồng cùng lão tổng, cho cậu đi giày nhỏ.” **
Hà Nhã Huệ nói “Được rồi, em còn không nhìn thấy, chính là Mẫn tổng đích thân, cũng không dám cho Diệp Chanh đi giày nhỏ, huống chi là một Lưu Thuyê, thật là …. Lý Linh này, lại truyền đãi mấy cái tin tức như vậy, thật cho là mình nhặt được bảo bối a.”
“Đúng a… Diệp Chanh của chúng ta có Mộ tổng mà.”
Lâm Vũ Oánh lúc này mới nhớ đến.
Hà Nhã Huệ lắc đầu cười nhạo, bàn tính của Lý Linh có lẽ kéo lộn số, thật cho là Diệp Chanh là Mẫn tổng có thể nắm quyền quản lý?
Cũng không nhìn thử, sai lưng Diệp Chanh là ai nha.
Diệp Chanh dựa người nói “Mẫn tống, rốt cuộc là ai?”
Hà Nhã Huệ cười cười “Em đương nhiên là không biết, em cũng không cần phải biết, đó là ông chủ Cổ Bổn, Mẫn Hành, trong giới này, được xưng là ông chủ công ty số một, cho nên tất cả mọi người đều vô cùng cho ông ta mặt mũi, cũng đúng thật là có sức ảnh hưởng, chỉ là, em không cần biết em ta, em đến Cổ Bổn … Ông ta cũng là không thể quản được em.”
Trước đây là nghĩ Mẫn Hành đưa Diệp Chanh đi tắt, nhưng mà bây giờ xem ra, Diệp Chanh hoàn toàn là do Mộ Dạ Lê tự mình sắp xếp, cho nên, Mẫn Hành này, có Diệp Chanh ở đây thì tính là cái gì.
Chỉ là Lý Linh không biết mà thôi.
Bỏ đi, cứ để cô ta vui vẻ một chút.
Diệp Chanh cũng coi thường mà đấu với cô ta.
Hà Nhã Huệ nói “Được rồi, không cần nghĩ đến cô ta làm gì, chuyện của chúng ta, chúng ta cứ tiếp tục làm, bây giờ là phải quay xong ‘Lưu Thương’ đó mới là chuyện chính của chúng ta.”
Diệp Chanh ngày mai về tổ quay, lúc này cũng là cầm kịch bản, bỏ sức nghiền ngẫm.
……
Bên kia, Lưu Thuyên đi vào văn phòng “Các cô nói là cho tôi phòng làm việc riêng là không nhầm chứ?”
“Đó là đương nhiên.” Lý Linh trực tiếp vỗ ngực.
Lần này, Lưu Thuyên đến khí thế ào ạt, cũng không phải là, nghe nói, không biết là cô ta có phải đã có một chân cùng Mẫn Hành hay không, dù sao, có người nói, chủ yếu là quan hệ cùng người cao hơn Mẫn Hành kia, …
Người cao hơn là ai?
Đó không phải là Mộ Dạ Lê sao?
Nghe người lúc trước đi Hollywood có gặp nhau, thế là quen biết, sau có cô liền liên hệ với Mẫn Hành, cho nên tất cả mọi người đều nghĩ, Lưu Thuyên không phải là… đã leo lên giường Mộ Dạ Lê rồi.