“Hai người này đã lâu không lên, là HEL10 muốn cướp đồ của người ta sao?”
“Quá tuyệt vời, tôi muốn xem cô ấy đi cướp.”
“Oa, lúc còn sống vậy mà được nhìn thấy 1377 xuất hiện.”
“Mau nhìn kìa, 1377 đã ở khu dầu mỏ trên bản đồ.”
“Oa, không phải chứ HEL10 cũng ở đó.”
“A, tôi thế mà ở cùng bản đồ với đại thần nha.’
“HEL10 mới đi cạnh tôi.”
“Trời ạ. Hai người ở cùng bản đồ để làm gì?”
“Mau xem, giống như là họ muốn đánh nhau,”
“không phải chứ….”
Diệp Chanh vừa nhìn người đàn ông bên cạnh, anh chính là tập trung nghịch chuột, mắt nhìn thẳng.
cô cũng nhanh khiểm tra vũ khí của mình một chút, có thể mang không nhiều, cô bởi vì thích một mình đi cướp, mang theo đều là vũ khí hạng nhẹ.
Nhưng mà, bỏ sức kiểm tra, xem lại màn hình đã không tìm thấy bóng dáng của Mộ Dạ Lê đâu.
Trứng thối, đã chạy đi đâu.
Diệp Chanh nhìn thoáng qua màn hình, lại không tìm được, không ngờ ngay lúc này.
Sau lưng vang lên tiếng súng.
Diệp Chanh theo bản năng nhảy lên.
Chết tiệt lại bị đánh lén.
Súng bên cạnh vang lên, Diệp Chanh lại tránh.
Xoay người đổi góc đọ, cái bóng màu đen chợt loé trên màn hình.
Người chạy rất nhanh a.
Diệp Chanh buồn bực một chút, lại tiếp tục tìm kiếm.
trên thế giới, người lại quay cuồng lần nữa.
“Còn sống mà có thể xem hai người này đi cướp.”
“bọn họ thật sự đánh nhau a.”
“Đánh cuộc ai có thể thắng.’
“tôi cuộc là HEL10. Đơn đả độc đấu mạnh hơn người.”
“Tôi đánh cá 1377, năng lực người này không phải nói hết.”
Trong lúc nhất thời, bên ngoài vòng mạng bắt đầu tuyền ra, nói hai đại thần Kill đangđấu với nhau, mau đi xem.
Trong lúc nhất thời, server bị nghẽn sắp văng ra, đoàn người đều chen chúc tranh nhau vào trò chơi.
“Nghe nói có hai đại thần đánh nhau, chúng ta đến xem đi.”
“Mới vừa nghe nói, lên lớp tôi còn không đu, nhanh chạy về xem.”
Diệp Chanh chỉ cảm thấy càng ngày càng không đúng, không bao lâu liền nhìn thấy, không biết từ khi nào, chung quanh người vây xem thật nhiều.
Moá nó, này là cái gì trời.
Nhưng mà, chỉ phân tâm một cái.
Phía sau, có người đánh thẳng đến.
trên thế giớ có hai phe chia ra cãi nhau.
Mộ bên nói HEL10 sẽ thắng, còn liền liệt kê không ít chiến tích, trường hợp, ký lục mà HEL10 đơn độc chiến đấu, phân tích rõ ràng, mộ vài người khác lại về phái 1377, kiên quyết ủng hộ 1377, cảm thấy hắn nhất định sẽ thắng.
Hai bên lý trí mà phâm tích, sau lại bắt đầu mắng chửi, làm người ngoài cũng xem náo nhiệt vô cùng.
Nhiều lầy thấy HEL10 bị 1377 vây công, làng thêm ồn ào hẳn lên.
Diệp Chanh chăm chú nhìn, chỉ cảm thấy anh từ phía sau, bay nhay đến bọc đánh, trực tiếp kề một dao nhỏ vòng lên trước mặt Diệp Chanh.
Diệp Chanh tức giận kêu to “Mộ Dạ Lê, anh làm gì đó.”
Mộ Dạ Lê cong môi.
Cười, đem dao nhỏ của mình thu lại.
trên thế giới lại rầm rầm…
“Moá nó chứ, làm sao vậy, 1377 ăn phân sao, một dao kia đi xuống là HEL10 chết chắc rồi.”
Lúc này, đôi mắt Diệp Chanh khẽ động, trực tiếp quay đầu, một phát súng bắn lên người 1377….
1377 ngã xuống.
“Oa HEL10 thắng?”
“Cái gì…”
“rõ ràng là 1377 nhường a.”
“Moá nó, tôi bỗng dưng phát hiện, tất cả mọi người ồn ào cái cọng lông, hai người bọn họ rõ ràng là quen nhay, còn đang ở đó mà đùa giỡn, các người ồn ào như đại chiến thế giới là có ý gì?”
“Hai đại thần vậy mà quen nhau, moá nó, làm tôi mở rộng hiểu biết quá nha.”
“Liền cảm thấy có tình yêu đi.”
“Dẹp dẹp, đại thần cách xa thế giới chúng ta quá, tự cho là đúng, người ta là bạn bè đùa giỡn.”