Phóng viên nhanh xông đến, trong lúc nhất thời cảm thấy, tối nay họ thật bận rộn, từng nhân vật lần lượt theo nhau đến.
Hơn nữa, vừa bắt đầu cũng không biết là Diệp Chanh đến, nhìn thấy cô thế nhưng lại đến, trong lòng không nhịn được suy nghĩ, Cổ Bổn cũng chưa từng lên tiếng, bây giờ cô lại tự mình chạy đến đây, Cổ Bổn không phải là tức giận nên đã bỏ mặc cô ta, cũng không để phòng quan hệ xã hội giúp cô mộtchút, còn để mặc cô tự mình chạy loạn.
“Diệp Chanh, chuyện phẩu thuật thẩm mỹ cô có gì để nói?”
“Chuyện cô nhảy lầu cũng chưa hề trả lời có hay không?”
“Ai, Diệp Chanh, cô đừng đi, cô không trả lời tức là đồng ý sao?”
Diệp Chanh lại nhìn cũng không nhìn mọi người một cái, trực tiếp đi vào trong.
Liền đ ingang qua chỗ Diệp Tử.
Lâm Thư thấy cô, bỏ đá xuống giếng nói “Diệp Chanh, thật không nên đến đi, trước kia cô có nhiều tai tiếng như vậy.”
Diệp Chanh cười, “Đúng vậy, so với bạch liên hoa Diệp Tử nhà các cô, con người của tôi là sắt thép nên đen một chút.”
“Này, cô nói ai là bạch liên hoa hả!” Lâm Thư tức giận kêu lên.
Diệp Tử bên này cũng tức giận, chỉ là mọi người đang nhìn, nên khẽ lôi kéo Lâm Thư lại “ Diệp Chanh, chị biết em tâm trạng không tốt, sẽ không trách em đâu.”
Diệp Tử mỉm cười nhìn cô, dịu dàng không thể tả.
Lễ trao giải cũng nhanh bắt đầu.
Lễ trao giải vẫn diễn ra bình thường, hội trường vô cùng náo nhiệt.
Mà khi nhắc đến khách quý trao giải là Diệp Tử, càng tăng thêm một tràng pháo tay.
Diệp Tử đoan trang đi lên, mang theo tươi cười, chào hỏi mọi người bên dưới.
“Chào mọi người, cảm ơn lời mời của Kim khúc.”
Tiếng vỗ tay bên dưới liền không ngừng, cô híp mắt, vô cùng hưởng thụ giây phúc này.
“Lần này, tôi được mời đến, thật là …”
Nhưng mà ngay lúc này….
“cô rốt cuộc là đang làm cái gì, nhanh tung tin tức mới ra cho tôi, mấy lời này thì có ích gì, tôi muốn mọi người mắng Diệp Chanh, sỉ nhục Diệp Chanh, làm Diệp Chanh trở thành ả điếm bị người người khắp nơi dẫm đạp.”
một giọng nói bỗng nhiên vang lên vô cùng không phối hợp với hiện trường.
Giọng nói của Diệp Tử, trực tiếp bị cắt ngang.
“Ha, ở công ty mình mà còn sợ, nơi này tôi là lớn nhất, người khác nhìn thấy tôi đang mắng chửi thì đãsao? Muốn bán tin sao? Nơi này tôi là nhất tỷ, hiểu không? Công ty này còn phải dựa vào tôi đó, biết không?”
Bên dưới, Lâm Thư là người đầu tiên nghe được, giọng nói này….
Đúng là ngày đó Diệp Tử cãi nhau với mình ở văn phòng.
Sắc mặt Lâm Thư lập tức xám ngoét, lại nhìn Diệp Tử phía trước mặt trắng bệch như quỷ, méo mó, dưới ánh đèn càng thêm đáng sợ…
Mà lúc này, trên màn hình lớn, lại xuất hiện một chuyện khác.
Đó là màn hình máy tính, đầy đủ bình luận, nhìn liền biết đó là phần mềm của thuỷ quân thường dùng, tự động bình luận, chỉ vài động tác một cái bình luận liền có thể tạo ra một mảng lớn thuỷ quân….
trên đó tất cả đều là mắng Diệp Chanh.
Đây là chuyện gì….
hiện tường lập tức như bị oanh tạc, ồn ào vô cùng.
“Là chuyện của Diệp Chanh.”
“Đây, là có ý gì, đó là giọng của Diệp Tử sao?”
Diệp Tử lập tức có phản ứng, gương mặt cố gắng trưng ra tươi cười, nói “Này là có ý gì, giả giọng tôi muốn hại tôi sao? Có đều, tôi cũng có thể giải thích, có lẽ có người gần đây bị mắng thảm thương, nóng lòng tìm đường cùng….”
Chỉ là lời cô ta còn chưa dứt, liền thấy trên màn hình lớn, trực tiếp chiếu ra video đánh thẳng vào mặt.
Vừa rồi cô không phải là nói giả giọng sao, bây giờ, trực tiếp đưa ra video…