Ha, Diệp Chanh này đúng là …
Diệp Tử chỉ cảm thấy một hồi chua xót.
Trong lòng còn đang tự an ủi bản thân, cái gì mà ông xã đại như, còn không phải là Diệp Chanh đơn phương hay sao.
Lúc này Diệp Chanh bắt máy nghe.
“Làm sao vậy?”
“Lát nữa anh qua đón em, buổi tối ra ngoài ăn, chúc mừng em tốt nghiệp.”
“Ui, anh mà tốt vậy á.” Diệp Chanh nhất thời hơi choáng.
“Đúng vậy, thấy em đáng thương, tốt nghiệp mà cũng không ai nghĩ đến, cố tình làm…”
“Ha hả……”
Diệp Chanh nói “Bất quá đi ăn nha, ở đây đều là người, lại còn có phóng viên, anh đến, có lẽ sẽ lấp kín cả đại lộ á.”
“Yên tâm, anh sẽ đổi cái xe thường thường qua đón em.”
Nghe anh nói vậy, Diệp Chanh thấy cũng đứng “Vậy được rồi.”
cô không biết, cô ở đó nghe điện thoại, bên kia Diệp Tử cũng đang nghiêm túc nghe.
Tuy rằng sống chết cũng không nghe được Mộ Dạ Lê nói gì, chỉ là lời Diệp Chanh nói cô nghe rất rõ.
Mộ Dạ Lê muốn đưa cô ta đi ăn cơm?
Diệp Tử thiếu chút nữa là nổi cơn điên.
Lúc này, buổi biểu diễn bắt đâu, Diệp Tử làm khách quý phải lên sân khấu.
Diệp Tử hồn bay phách lạc, xiu vẹo lên sân khấu, trong lòng tức giận nghĩ…
thật muốn để Mộ Dạ Lê biết, Diệp Chanh chân trong chân ngoài đội nón xanh cho anh, như vậy mới được!
Liên hoan tốt nghiệp rất nhanh kết thúc.
Mọi người trong không khí vui mừng rời sân khấu, không ít nam sinh còn nghĩ đến Diệp Chanh, nhưng mà Quân Lương Dạ đã đến.
Mọi người thấy, trực tiếp biết điều tránh ra.
“Diệp Nịnh, kết thúc rồi, anh đưa em về nhà.”
“không cần.” Diệp Chanh nói “Có người đến đón tôi rồi.”
“Bạn trai em sao?”
“không cần anh lo.”
Diệp Chanh trực tiếp đi ra ngoài.
Quân Lương Dạ đời nào lại chịu đối xử qua như vậy.
Chỉ là anh không hề tức giận, đi theo thẳng ra ngoài.
Mộ Dạ Lê đúng là đến thật.
anh nhắn trong tin nhắn nói thẳng “Ra đây, chiếc xe màu đen, anh chờ em ở cửa.”
Diệp Chanh ngẩng đầu tìm kiếm…
Xe màu đen, còn không phải là chiếc xe lớn giống chiếc Passat thông dụng?
nói là muốn không trang trọng, anh thật đúng là...không trang trọng nha.
Xe này của anh không biết chỗ nào sản xuất ra.
Bất quá, nhìn kỹ, còn không phải là xe thông thường đại trà, là chiếc còn không tệ lắm, nhìn qua giống Pissar, thật ra giá cả trên trăm vạn.
Diệp Chanh vừa muốn đi qua, Quân Lương Dạ thấy được chiếc xe bên ngoài.
Nhìn lại thấy đôi mắt sáng người của Diệp Chanh, liền biết, đó chính là người đến đón cô.
Xe kia, thật là buồn cười a ….
“Diệp Chanh, đó là bạn trai em sao? đi loại xe không biết xấu hổ này đến đón em, thật là….”
Quân Lương Dạ chỉ là vừa mới nổi tiếng, cũng là đã lái một chiếc Porsche rồi.
Diệp Chanh quay đầu nhìn Quân Lương Dạ dây dưa không dứt “làm sao, anh ấy đi xe nào cũng khôngsao cả, anh ấy như vậy tôi thích là được.”
“Này, Diệp Chanh, anh là vì tốt cho em, em không cần bị lừa, loại người này không xứng với em, em sao biết được, anh ta là muốn tiền của em, muốn thân thể của em.”
Mộ Dạ Lê muốn moi tiền mình?
Diệp Chanh cười ha hả.
“Tôi thích anh ấy moi tôi đó, nếu mà anh ấy thật muốn tiền của tôi, tôi sẽ vui đến chết mất.”
Có thể bị Mộ Dạ Lê moi tiền, chứng tỏ cô có rất nhiều tiền a.
Quân Lương Dạ sa sầm nét mặt.
Điều nói con gái khi yêu, trí thông minh đều là số âm. Diệp Chanh này …thật đúng là bị lừa rồi.