Cung Dã thật là cảm thấy quá đậu móa....
Đen mặt một đường chạy đến, nhìn ai hắn cũng không thèm nhìn.
Đôi mắt kia tựa như làm người ta khiếp sợ, mọi người nhìn không được nhìn Diệp Chanh, cô ấy chết chắc rồi.
Cung Dã đứng bên cạnh Diệp Chanh.
nói toạt ra “Em không sớm nói là có nhiều người vây xem đi! anh còn tưởng chỉ có mình em.”
Diệp Chanh vô tội nói “Ai biết được anh chạy ra ngoài thế này a...”
Cung Dã nói “anh... anh ở bên này luôn là như vậy, nhà anh cũng gần đây.” nói rồi còn ngẩng đầu lên, giống như xác nhận “Cậu nói, có đúng hay không?”
Tóc vàng, vội nói “Đúng, đúng, Cung tiên sinh thường xuyên đến đây, cũng coi đây như nhà mình, tùy ý ăn mặc a.”
Mọi người chỉ là trợn to mắt, há to mồm mà nhìn Diệp Chanh cùng Cung Dã.
Hai người họ vậy mà quen nhau....
Bọn họ vậy mà cũng không biết.
Lại nhìn bộ dạng của Lưu Thuyên, chỉ cảm thánh mình vừa rồi còn thấy Diệp Chanh đáng thương, hiệntại lại cảm thấy, căn bản là Diệp Chanh không có giả vờ giả vịt, nhưng dáng vẻ hùng hổ dọa người của Lưu Thuyên, bây giờ có vẻ càng ghê tởm hơn.
Mọi nghĩ trong lòng đều nghĩ, đáng đời.
“Ỷ vào chồng mình là Trần Tĩnh Đức, liền đắc ý như vậy, lại cũng không chịu nghĩ, người có người cao hơn, trời còn có trời cao hơn đi.”
“Ở đó mà chê cười người ta nhà quê này nọ, không xem lại mình có bao nhiêu quê mùa, Cung Dã so với Trần Tĩnh Đức, ở đây quen biết còn rộng hơn đi.”
“Đó là tất nhiên, Trần đạo diễn ở Hollywood cũng là xếp hàng trung mà thôi, đừng thấy ở đây khôngnhiều đạo diễn trong nước, đó là bởi vì đại diễn trong nước không phổ biến a, nhưng mà Cung Dã, đó chính là nổi tiếng thế giới, trước nay đều ngụp lặn ở Hollywood a.”
“Ai ui, khi nãy Lưu Thuyên còn khinh thường Diệp Chanh, nói cô ấy là giả vờ gọi điện thoại nữa.”
Cung Dã làm như không thấy Lưu Thuyên, lôi kéo Diệp Chanh nói “đi đi đi, đứng chỗ này làm gì, anhđưa em vào, em quay hình ở chỗ nào.”
Tóc vàng nhanh để cô đi vào.
Lưu Thuyên đứng tại chỗ nhìn bên đó, hừ một cái, trong lòng chửi rủa đến lật trời rồi.
Diệp Tử vậy mà chưa từng nói qua, chuyện cô ta quen biết Cung Dã.
Diệp Tử không phải nói, Diệp Chanh là lần đầu xuất ngoại sao, ngay cả cửa ở đâu còn không biết?
Tuy rằng không nghe rõ lời mọi người nói, chỉ là nhìn sắc mặt chán ghét của mọi người đang nhìn mình, Lưu Thuyên liền đoán được, bọn họ nhất định là đang cười nhạo mình.
Liền hừ một tiếng, cô nói “Quen biết Cung Dã thì có là gì, Nhu Nhu chúng ta đi.”
Lâm Vũ Oánh còn ở phía sau, nghe cô ta nói vậy, liền kinh miệt cười nói “Làm như ông xã mình lợi hại lắm.”
“cô....”
Lâm Vũ Oánh đi nhanh lướt qua, Lưu Thuyên muốn ngăn lại cũng ngăn không được.
Lâm Vũ Oánh cười ha ha đi theo Diệp Chanh.
Quả nhiên, Diệp Chanh nhà cô luôn không làm người thất vọng.
Vậy mà có thể lôi Cung Dã ra, hơn nữa, cái chính là....
Bọn họ cũng chưa gặp qua bộ dạng này của Cung Dã, vừa thấy chính là như rất quen thuộc với Diệp Chanh, mới có thế ăn mặc tùy ý xuất hiện như vậy, nhìn giống như anh hàng xóm của Diệp Chanh, khó trách người người hâm mộ như vậy, Diệp Chanh có quan hệ tốt với Cung Dã như vậy, hoàn toàn là được Cung Dã đối đãi như người nhà.
Sau khi Cung Dã đi vào, quay đầy lại nhìn nhìn nói “Em đến đây đóng phim hả, nơi này anh đều quen, có cái gì thì cứ nói ai, muốn hay không anh nói trợ lý đi theo em.”
“không cần, em tự mình có thể ứng phó được.”
Cung Dã ngẫm lại cũng đúng “Cũng đúng, tiểu sư muội ở đây cũng nhiều năm rồi, lại không phải là lần đầu xuất ngoại.”
Những người đó thật sự cho là Diệp Chanh lần đầu tiên xuất ngoại a, thật là sai lầm....