Lời tựa:
Nếu không có gặp được người, ta sẽ trôi dạt về đâu ——“Con khốn, đã chết càng tốt, dám dùng cách hạ tiện đó, cho Dạ Lê của chúng ta dùng thuốc, như vậy mà cũng đòi xứng với Dạ Lê sao?.” Diệp Ninh mơ mơ màng màng, nghe thấy lời người đang nói.
Lúc mà cô mở mắt ra thì……
“Bà chủ, rốt cuộc thì cô ta đã tỉnh lại rồi.”
“Đây là nơi nào?” Diệp Ninh nhìn nơi xa lạ này, khóe mày xinh đẹp nhíu lại.
“Ôi, bà chủ ơi, cô ta làm sao thế?”
Diệp Ninh hơi nâng thân dưới, cảm giác xé nát đau đớn, không nhịn được than nhẹ một tiếng.
Tiếp đó, một đoạn kí ức không thuộc về mình, lập tức mạnh mẽ tuôn tràn vào đại não của cô.
Diệp Ninh, 21 tuổi, cũng không khác tên cô là mấy, nhưng mà nói đúng ra thì là hai người hoàn toàn trái ngược nhau.
Ngày đầu khi Diệp Ninh gả đi, gả cho người cô không nên yêu, ông vua của bóng tối danh gọi Mộ Dạ Lê, do bị gia đình bức bách, Mộ Dạ Lê mới đành phải chịu cưới cô nhóc thôn dã Diệp Ninh, mà cũng vì vô cùng chướng mắt cô vợ mới cưới của mình, cho nên đêm tân hôn anh ta cũng không buồn ngó nhìn côdâu, liền bỏ nhà đi.
Nhưng mà trong lúc xúc động nhất thời, Diệp Ninh giả vờ ốm nặng lừa anh ta trở về.
Còn cố ý thêm chút”gia vị” trong đồ ăn của anh. Cưỡng ép anh lăn giường thực hiện nghĩa vụ vợ chồng.
Ai biết, thuốc quá liều, lại thêm sức anh ta quá mạnh mẽ, nguyên chủ thân thể lại quá yếu, lập tức liền…… đi đời nhà ma.
Cho nên mới có Diệp Ninh bây giờ, ngang nhiên chiếm lấy thân thể này mà tỉnh lại.
Diệp Ninh không khỏi nhíu mày, chuyện này rốt cuộc là sao đây???
Lập tức nhảy xuống giường, chợt nhận thấy thân dưới đau đớn lạ thường.
Buồn cười á, cô còn nghĩ bản thân là đặc công quốc tế trong tổ chức GT chắc? Người nhỏ tuổi nhất nhưng thân phận cao, người người điều gọi là nữ đặc công bá nhất chắc? Từ lúc xuất đạo đến giờ, trừ bỏ nhiệm vụ lần này không cẩn thận bị nước cuốn đi đời nhà ma ra thì sáu năm trước vẫn là một thánh bất bại không rớt một cái lông nổi tiếng thế giới chả đùa, vậy mà bây giờ lại phải chịu đựng cái cảm giác đau đớn như xé nát thân thể này ra, thật sự mà nói thì…. xấu hổ chết người.
cô cảm thấy thà chết thêm lần nữa cho rồi, quá mất mặt mà.
“Ông chủ đến rồi, cô còn muốn đi đâu nữa?.” người làm cuống cả lên
Diệp Ninh nghe vậy quay đầu lại.
Chỉ thấy cái người đàn ông đang ướt nước kia mang vẻ mặt âm trầm từ trong phòng tắm đi ra.
Nửa người dưới chỉ quấn một cái khăn tắm, dáng người không chê được, da thịt mật nâu đẹp mắt, cơ bắp dáng người tam giác hoàn hảo, phía dưới đường nhân ngư nữa lộ nữa kín, phô hết cả vẻ gợi cảm của anh ta ra~~
Cái mặt đẹp như tạc kia, hoàn mỹ như vậy, vậy mà giờ đây lại lạnh như nước đá, đáy mắt đẹp như thần kia lộ ra sự lạnh lẽo sâu thẩm.
Đôi mắt vốn dào hoa kia, lúc này lại nhìn Diệp Ninh chằm chằm đầy hung ác, mặt đẹp mang gươm đao, kèm theo sự tức giận, nhẹ nhếch miêng, nhìn cô đầy khinh thường chán ghét.
Diệp Nịnh lập tức bị lạnh lẽo ập tới, toàn thân đầy run rẩy.
Nhưng mà, cũng không trách được nguyên thân này lại động lòng với anh ta….
một câu thôi”Quá soái”~~~
Dù cho cô từng đây đó khắp thế giới, gặp qua rất nhiều người đẹp trai đi chăng nữa, cơ mà cũng khôngthể đẹp bằng cái tên Mộ Dạ Lê này được.
Khó trách, Diệp Ninh sẽ kích động như vậy, tình nguyện dùng cách này, cũng muốn đem anh ta quăng lên giường.
Nhưng mà, bây giờ thì tốt rồi, nguyên chủ hại chết cô rồi…
Mộ Dạ Lê một bước đi đến, vươn tay to ra trực tiếp tóm lấy cổ áo Diệp Ninh, sau đó trong lúc Diệp Ninh chưa phản ứng kịp thì đã bị quăng lên giường…
Tác Giả: Truyện mới được tung ra, chỉ sủng, sủng và sủng, nữ chính đẹp như thiên tiên, yêu thích thìđừng quên ghé thăm kệ sách của ta nhen..