Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Vợ Trước Đừng Kiêu Ngạo - Hoắc Tư Tước

“Cô làm sao vậy?”

Ánh mắt Hoäc Tư Tước quét qua mái đầu ướt sũng và thân thể có phần xấu hổ của cô, vẻ mặt hẳn càng trở nên u ám.

Bộ đồ cô mặc trên người, giống bộ quần áo buổi chiều đến công ty hẳn. Nhưng lúc ở chỗ hẳn, ít ra cũng sạch sẽ ¡, nhưng bây giờ thì...chuyện gì xảy ra?

Bị cướp hay sao? Mà ra bộ dáng quỷ quái như vậy! Còn nữa, mặt cô làm sao vậy?

Hoắc Tư Tước nhìn chằm chằm Ôn Hủ Hủ. Khuôn mặt này mặc dù không xinh đẹp quyến rũ như Cố Hạ. Nhưng ngũ quan cũng rất tinh xảo thuộc loại dễ nhìn, nhất là cặp mắt long lanh đọng nước kia, trong suốt sáng ngời giống như bảo. thạch, làm cho người ta nhìn rất cuốn hút.

Nhưng bây giờ là chuyện gì xảy ra? Sưng như bong bóng. nước?

“Không sao, vừa rồi lúc tới đây gặp gió lớn mà thôi.”

Ôn Hủ Hủ nhẹ nhàng giải thích, không có bất kỳ cảm xúc dao động nào.

Cô đương nhiên sẽ không cho răng người đàn ông này hỏi những lời như vậy là đang quan tâm cô. Làm trò cười cho thiên hạ sao? Hän quan tâm! Có thể phần nhiều là hắn sợ cô bị cái gì kích thích tinh thần sẽ ảnh hưởng đến việc châm cứu cho hắn.

Ôn Hủ Hủ vén mái tóc rối trên trán, có chút mất kiên nhãn: "Quyết định xong chưa? Châm ở chỗ nào?”

Hoắc Tư Tước: "......”

Tuy rằng đối với người phụ nữ không biết tốt xấu này hắn có chút tức giận. Nhưng hắn vẫn không lên tiếng, nhấc chân từ trong phòng làm việc đi tới phòng ngủ.

Ôn Hủ Hủ nhìn thấy, liền đi theo phía sau hắn.

Hai phút sau, trong một gian phòng ngú lớn màu đen trắng xám lạnh điển hình. Ôn Hủ Hủ nhìn thấy người đàn ông nàycầm lấy điều khiển từ xa mở hệ thống sưởi.

Ôn Hủ Hủ dừng lại một chút! Đây là phòng ngủ của hắn?

Cô lập tức cảm giác không được tự nhiên. Khi nghĩ đến trong này còn là chỗ ở của người phụ nữ khác, từ đấy lòng cô dâng lên một cảm giác ghê tởm, chán ghét.

'Thế nhưng, điều làm cho cô có chút kinh ngạc là khi người đàn ông này đi vào tiến tới tủ quần áo lấy ra một cái khăn mỏng. Ôn Hủ Hủ nhìn thấy trong cửa tủ anh mở ra, rõ ràng đều là áo sơ mi nam còn có âu phục, không có quần áo. của phụ nữ.

Có chuyện gì vậy?

Cô ngẩn ngơ, còn chưa kịp nhìn kỹ, một cái khăn lông trắng noãn ném về phía cô.

"ở đây tôi không có quần áo phụ nữ, cô dùng tạm cái này lau đầu." Ngừng một chút, Hoắc Tư Tước dường như ý thức. được mình nói lời này có chút quá mức quan tâm. Vì thế lông mày hắn hiện lên một chút buồn bực bổ sung một câu: "Đừng để bị bệnh rồi lại lây cho con trai tôi!"

Ôn Hủ Hủ: "....."

Cô cầm cái khăn mặt trên tay đứng ở đó một hồi lâu mới quấn lên đầu mình, chậm rãi lau.

Mùa này là như vậy, chỉ cần đầm mưa một tí sẽ dễ bị bệnh. Đặc biệt với người có thể chất yếu như Ôn Hủ Hủ. Năm đó, tuy rắng cô vẫn còn sống nhưng lúc sinh ba đứa nhỏ là sinh non, cho dù cô có mình đồng da sắt cũng sẽ chịu không nổi mà bị hư hỏng đi vài phần.

Cho nên, khi cầm khăn do Hoäc Tư Tước đưa, Ôn Hủ Hủ đã nhanh chóng lau khô người.

Ôn Hủ Hủ lau tóc một hồi thì nhiệt độ điều hòa trong phòng cũng tăng lên, cô cảm thấy trong người thoải mái hơn nhiều. Liếc thấy người đàn ông kia đang nho nhã nằm trên sô pha, cô cũng cầm túi kim châm cứu đi lại.

“Hôm nay anh đã ngủ được chút nào chưa?” “Không có.”

“Còn thuốc thì sao?”

“Uống rồi......

Cuộc trao đổi nhanh chóng kết thúc giống với cách giao tiếp giữa bác sĩ và bệnh nhân.

Ôn Hủ Hủ hỏi xong vấn đề của mình, đưa tay qua: "Đưa tay anh ra đây để tôi bắt mạch cho anh trước.”

Hoäc Tư Tước: "......

Ôn Hủ Hủ không quan tâm đến sự thay đổi của hắn mà kéo tay hẳn lại gần để bät mạch.

Hoäc Tư Tước năm ở đó, hẳn nghiêng đầu cổ tay mảnh khảnh để cho cô bắt mạch.

Đây là một loại cảm giác rất lạ.

Trong ấn tượng của Hoäc Tư Tước, người phụ nữ này vẫn giống như khi gả cho hắn năm đó. Lúc đó Ôn Hủ Hủ mới 19 tuổi, khuôn mặt nhỏ nhắn còn non nớt luống cuống, khúm núm, ngay cả dũng khí ngẩng đầu nhìn hắn cũng không có.

Vậy cô từ khi nào trở nên bình tĩnh được như vậy?

Cô bình tĩnh, hai ngón tay mang theo hơi lạnh vươn tới. Hoäc Tư Tước thậm chí cũng không nhìn ra bóng dáng rụt rè nào của cô trong quá khứ.

"Cô học cái này từ khi nào?”

“Cái gì?

Ôn Hủ Hủ đang bắt mạch nghe hẳn đặt câu hỏi, ý thức từ dưới ngón tay liền rút tay về, cô liếc mắt nhìn hẳn một cái.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!