Hoắc Tư Tước trở lại bàn làm việc châm một điếu thuốc hút một hơi thật dài, sau đó dùng ngón tay thon dài của mình gõ gõ mặt bàn, ý bảo vị phó tổng này đem hồ sơ hạng mục thu mua đưa cho hắn xem.
Vài phút sau, Hoäc Tư Tước xem xong trực tiếp ném lên bàn.
“Những gì cô ấy nói có vấn đề không?”
“Cái...... Cái gì?”
Phản ứng này của hän không đúng cho lảm, đến nỗi làm phó tổng nhất thời nghe không hiểu.
Hoäc Tư Tước lạnh lùng nhìn chăm chăm ông ta: "Vừa muốn bán vừa muốn làm chủ. Có khác gì gái bán hoa mà muốn lập trinh tiết đâu? Bảo ông ta cầm GDP đi phố Wall cũng đã là nhẹ, đổi lại là tôi mà tiếp cú điện thoại này, tôi sẽ trực tiếp để cho ông cả người lẫn công ty chôn cùng rồi
Phó tổng: "!!!!"
Ước chừng trong bốn năm giây, ông ta sau khi nhìn thấy dáng vẻ thô tục chửi thề của vị CEO bị làm sợ đến mức ngay. cả chính mình muốn nói gì cũng quên cả.
Chuyện này nghiêm trọng như vậy sao?
Thu mua lại sau đó để cho chủ cũ trở thành cổ đông mới thôi mà, điều này ở các công ty khác cũng từng có, vì sao tới tập đoàn Hoäc thị lại biến thành chuyện nghiêm trọng như vậy?
Phó tổng vẫn không hiểu.
Nhưng là người am hiểu về tài chính, Hoäc Tư Tước. thừa hiểu hành vi đó chẳng khác nào để cho bên kia đầu tư. trá hình. Vì là chủ cũ khi trở thành cổ đông mới, dựa theo điều lệ có thể có được rất nhiều quyền lợi hơn các cổ đông khác. Cái này chẳng khác nào việc thay siêu không đổi thuốc, vậy bên thu mua chẳng có lợi ích gì.
Phó tổng chật vật rời đi.
Lâm Tử Dương sau khi bước vào nghe được chuyện này, anh ta rất khó hiểu. Tại sao ở công ty này vẫn còn người không biết trời cao đất rộng dám xúc phạm khách hàng một cách tàn nhãn như vậy.
"Tổng giám đốc, tôi đã hỏi bộ phận bán hàng và tiếp thị rồi, không phải người của bộ phận bọn họ, bọn họ cũng không biết là ai?"
"Điều tra một chút đi, người này hẳn là rất hiểu rõ về tài chính. Tìm ra có lẽ có lợi cho công ty." Hoäc Tư Tước vốn đang bận rộn nghe tiểu Lâm nói xong liền nhẹ giọng ra lệnh cho anh ta.
Tuy Hoäc Tư Tước tính khí thất thường, nhưng về phương diện nhân tài, cho tới hiện tại hắn chưa bao giờ để vụt mất bất cứ một ai.
Lâm Tử Dương gật gật đầu. Nhưng ngay khi anh ta muốn đi ra ngoài, lại bỗng nhiên nhìn thấy trên bàn làm việc của BOSS có một tờ viết chữ lộn xộn.
“Hả? Hoäc tổng, đây là cái gì?”
Anh ta cực kỳ kinh ngạc, đưa tay cầm nó lên.
Hoäc Tư Tước nghe thấy động tĩnh, ngẩng đầu nhìn lướt qua.
Liếc mắt một cái, trong đáy mắt lập tức hiện lên một tia kinh ngạc.
“Tiếng Nhật? Tổng giám đốc, hóa ra ngài còn biết viết tiếng Nhật à? Tôi chưa từng thấy ngài viết chữ đẹp như vậy, thật quá lợi hại.”
Lâm Tử Dương phát hiện trên giấy lộn này có dòng tiếng Nhật, đã bắt đầu kinh ngạc. Anh ta rất kinh ngạc nhìn vị BOSS đại nhân này, không thể tin được những gì mình nhìn thấy.
Quả thật, Hoäc Tư Tước chưa từng viết tiếng Nhật ở công ty.
Hăn biết tiếng Nhật, nhưng viết rất ít hầu như là không bao giờ viết và trong công ty này không ai dám để cho hắn phụ trách việc này.
Cho nên, tiếng Nhật trên tờ giấy này, rốt cuộc là của ai?
To gan lớn mật dám chạy đến văn phòng của hẳn!
Ánh mắt Hoäc Tư Tước âm trầm nhận lấy, lại phát hiện, chữ viết này quả thật rất đẹp, vừa cứng cáp lại vừa phiêu dật như nước chảy mây trôi, ngay cả công ty mời phiên dịch tiếng Nhật phỏng chừng cũng không có viết tốt như vậy. Mà nội dung của nó ~
“Matsushimaya? Thu mua?”
“Cái gì? Tổng giám đốc...... Ý của ngài là - -II"
Lâm Tử Dương nghe được mấy chữ này, cũng lập tức sợ hãi.
Đó không phải là điều họ vừa nói sao? Vậy cuộc gọi lúc đó được nhận là từ văn phòng này?
Vậy là ai? Lâm Tử Dương thì không thể nào, mà vị tổng giám đốc đại nhân này càng không. Vì hai người bọn họ vừa. ở ngoài mới trở về văn phòng.
Còn ai dám đến văn phòng này? Đây chính là phòng làm việc của tổng giám đốc, bình thường nếu không được sự. cho phép của Hoäc tư Tước thì ngoại trừ Lâm Tử Dương và vị BOSS này thì không một ai dám vào.
Chẳng lẽ - -!!
Lâm Tử Dương đột nhiên trong lòng dâng lên một loại ý niệm rất hoang đường trong đầu, rồi nhanh chóng hướng tâm mắt về phía Hoắc Tư Tước, phát hiện lúc này hắn cũng giống như anh ta cầm tờ giấy trên tay và không nói lời nào, nhưng là biểu tình của hắn lại cực xấu.
Hoäc Tư Tước nhìn chăm chăm tờ giấy nhỏ trong tay, một hồi lại ngước mắt đảo qua một ít mảnh Lego trẻ em rơi rải rác trên sô pha đối diện.
Càng nghĩ càng đáng sợi!
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!