Mặc Bảo đang ở nhà trẻ cũng đã sớm muốn gọi điện thoại cho Hoắc Dận, buổi sáng nghe được mẹ nói Hoäc dận bị bệnh, cậu vẫn áy náy còn có lo lắng muốn gọi điện thoại hỏi thăm tình hình của Hoäc Dận.
Đáng tiếc, Mặc Bảo vẫn không có dũng khí, sợ người anh trai này không tiếp điện thoại của
Cũng may, Hoắc Dận đã chủ động gọi tới.
Mặc Bảo vô cùng vui vẻ: "Hoắc Dận, xin lỗi cậu, tôi không biết là chỉ vì tôi không cho mẹ tới thăm cậu mà hại cậu bị bệnh, câu không sao chứ? Tôi thật sự không phải cố ý, chỉ là tôi thấy người ba thối tha luôn bát nạt mẹ nên có chút đau lòng, không muốn giao mẹ cho người đàn ông như vậy nữa, Hoắc Dận, oậu oó thể hiểu cho tôi không?"
Mặc Bảo xin lỗi người anh em sinh đôi của mình qua điện thoại
Hoắc Dận lắng lặng nghe xong, hồi lâu mới gật đầu: sữp
Mặc Bảo: "Oa, cậu hiểu tôi rồi, thật tốt quá, Hoắc
Dận” “Nhưng mà.” Hoäc Dận lại nói: "Tôi cũng muốn có mẹ, Mặc Mặc có thể cho ba một cơ hội nữa không?”
Hoắc Dận là đứa trẻ ít bộc lộ cảm xúc của mình trước người khác, tuy nhiên vào thời khắc nói ra câu này giọng điệu của cậu thể hiện sự bất bình cũng như có chút cầu xin ở trong.
Mặc Bảo sững sờ......
Cho người ba thối tha đó một cơ hội sao?
Mặc Bảo cũng muốn có ba, như vậy thì gia đình sẽ đoàn tụ. Nhưng mỗi lần cậu nghĩ đến việc ba ruột của mình đi bắt nạt người mẹ ruột mà oậu yêu quý nhất thì trong Mặc Bảo chỉ còn lại sự tức giận, cậu hoàn toàn không muốn ba mẹ ở cùng với nhau.
Mặc Bảo ở đầu bên kia điện thoại suy nghĩ thật lâu thật lâu. Hoäc Dận ở đầu bên này vẫn kiên nhẫn chờ câu trả lời.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!