"Món nợ hôm nay tôi sẽ nhớ thật kĩ”
Lúc này Ôn Hủ Hủ đang ở trong phòng thu dọn đồ đạc, ở cửa chỉ có mình Ôn Cận.
Cậu nghe được câu uy hiếp này, thong thả đi ra.
"Ông nói rất đúng, chuyện ngày hôm nay tôi cũng nhớ kĩ"
"Cậu nói cái gì?"
"Tôi nói, tôi cũng sẽ nhớ kĩ ông, ông nên cảm thấy may mắn vì viên đạn vừa rồi không bắn thủng đầu ông, nếu đổi lại là trước kia, người cầm một tỷ của tôi đã sớm biến thành cái sàng rồi!"
Cậu đột nhiên âm trầm tiến lại gần, giọng nói như ma quỷ vang lên bên tai người đàn ông kia, đôi mắt đăng sau lớp kính cận nặng nề vô cùng đáng SỢ.
Vừa nhìn đã khiến người khác rùng mình.
Lâm n đột nhiên trợn trừng mắt.
Một tỷ?
Cậu đang nói một tỷ của cậu?
Ông ta lập tức nhìn kĩ khuôn mặt này, khi thấy rõ khuôn mặt tuấn tú đã cởi kính ra, mặt ông ta lập tức trăng bệch.
Không, không có khả năng, đây không phải sự thật, không phải!
Cảm giác hoảng sợ lan ra khắp cơ thể, chỉ một lát sau, ông ta ngã ra đất.
"Lâm tổng, Lâm tổng..."
Thuộc hạ đi theo ông ta rối cả lên, người đi sau lưng nhanh chóng đỡ lấy ông ta kêu lớn.
Trong phòng, Ôn Hủ Hủ và Kiều Thời Khiêm đang cùng Ichiro bàn bạc và tiến hành kí kết hợp đồng để kết thúc công việc, nghe thấy tiếng kêu la bên ngoài thì lập tức đi ra.
"Xảy ra chuyện gì vậy? Tiểu Cận, sao em lại ở bên ngoài?”
"Ừm, em thấy ông ta ngất xỉu nên đi ra xem thử"
Thiếu niên đã lại lần nữa đeo kính lên, cậu đứng ngoài bình tĩnh trả lời câu hỏi.
Đứa nhỏ này sao lại liều lĩnh vậy?
Ôn Hủ Hủ thấy vậy thì lập tức đi đến kéo cậu lại, cô vẫn còn sợ hãi khuyên cậu: "Em tránh xa mấy người này ra chút, biết chưa?"
Ôn Cận ngoan ngoãn gật đầu: "Ừm, đã biết” Kiều Thời Khiêm: '..."
Anh ta nhìn mà cảm thấy khó chịu, nhưng lúc này anh ta căn bản không thể làm gì.
Đây là một kết cục không một ai nghĩ tới.
Lúc đầu Kiều Thời Khiêm tưởng rẵng mình có thể làm chủ chuyện này, cuối cùng anh ta cũng có thể giúp Ôn Hủ Hủ một chuyện lớn, sau đó anh ta có thể danh chính ngôn thuận ở cạnh cô.
Nhưng anh ta không ngờ người giải quyết hết mọi chuyện lại là Ôn Cận!
Vậy mà cậu còn tìm tay súng bản tỉa?
Không phải cậu còn chưa tốt nghiệp đại học. sao? Rốt cuộc sao cậu lại biết những thứ này?
Kiều Thời Khiêm đi đến, nhìn thiếu niên đang giúp chị gái thu dọn đồ đạc, hai người đứng sát cạnh nhau, anh ta không nhịn được mà hỏi một câu: "Tiểu Cận, sao cậu lại tìm được tay súng bản tỉa? Cậu tìm những người này ở đâu?"
Vấn đề này đúng là nên hỏi rõ ràng.
Ôn Hủ Hủ cũng nghiêng đầu nhìn về phía em trai.
Ôn Cận thấy vậy thì có chút lo lắng: "Em...Em tìm ở chợ đen, anh Kiều, người bạn kia của anh giới thiệu cho em."
Chỉ một câu nói đã chuyển hết vấn đề lên người bạn của Kiều Thời Khiêm.
"Bạn anh Kiều? Em nói gia đình chỗ chúng ta ở ngày trước sao?”
"Đúng vậy, em nghĩ em và chị ở đây không an toàn nên đã đi hỏi chú kia một chút, sau đó chú ấy nói cho em biết, rất đắt đó, chị, một lần là năm ngàn đô”
Cậu lại bắt đầu uất ức, hàng mi dài rủ xuống, trên khuôn mặt trằng nốn thanh tú là sự lo lắng và bất an.
Đứa nhỏ này, ai còn trách cậu chuyện này được chứ?
Ôn Hủ Hủ lập tức mềm lòng.
"Đồ ngốc, năm ngàn đô nhưng em đã cứu cả nhà chúng ta đấy, em nhìn xem, nếu lần này không nhờ em thì chúng ta cũng không còn gì nữa rồi, không sao, chị không trách em, khi nào về chị còn muốn thưởng em nữa đó."
“Thật sao?"
"Đương nhiên rồi, em muốn mua gì cứ nói với chị, chị cũng sẽ cho em tiền, em là người lớn rồi, chị sẽ không khắt khe với em."
"Ừm, chị thật tốt”
Hai chị em đứng đây chị một câu em một câu, trò chuyện vô cùng vui vẻ.
Vẻ mặt Kiều Thời Khiêm đứng bên cạnh lại không tốt chút nào.
Hoặc có thể nói, anh ta căn bản không thể trực tiếp công nhận việc này như Ôn Hủ Hủ, anh ta đang nghỉ ngờ, cũng đang tìm kiếm sơ hở, anh ta cảm thấy chuyện này có rất nhiều điểm kì lạ.
Một người chưa học xong đại học, hơn nữa còn đến từ làng quê có thể suy nghĩ sâu xa như vậy sao?
Ôn Hủ Hủ thành công vang dội trong cuộc chiến đầu tiên vào vòng tài chính, cùng ngày hôm đó, cô chuyển tất cả số tiền nhận được vào tài khoản cậu mình.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!