Dì Vương không khỏi cảm thấy lo lắng.
Nhưng dì ta không biết rằng giữa họ xảy ra rất nhiều chuyện, nhiều khi đó không phải là chuyện mà họ có thể quyết định, cũng không phải là chuyện họ có thể điều khiển được.
Lúc Ôn Hủ Hủ nhận được tin đã là rạng sáng, cô không quan tâm đến dáng vẻ chật vật của mình, vội vàng chạy đến.
Kết quả cô vừa đến bệnh viện đã bị mợ Lưu Bội tát cho một cái.
"Cô cút đi! Cút ngay! Tôi không muốn thấy cô nữa, cút!"
Đây là lần đầu tiên bà ấy nói nặng lời với cô như vậy, cũng là lần đầu tiên bà ấy đánh cô. Người Ôn Hủ Hủ cứng lại.
Cô mặc kệ khuôn mặt đau đớn, không quan tâm vết máu nơi khóe miệng, cô nắm lấy tay mợ, quỳ bộp xuống đất.
"Không phải như vậy, mợ, mợ nghe con giải thích, con thật... thật sự không muốn chị ấy chết.
"Không muốn?”
Hai mắt Lưu Bội đỏ bừng: "Không phải do cô thì tại sao Hoắc Tư Tước lại cho người theo dõi nhà tôi? Chẳng lẽ không phải cô ở chung với anh ta để đối phó Như Quân sao? Con bé đã ngoan ngoãn để cô xóa kí ức, sao cô còn không giữ lời mà giết nó?"
"Không phải, không phải như vậy!"
"Không phải như vậy? Ôn Hủ Hủ, đến bây giờ cô còn biện hộ được sao? Đó là tôi tận mắt nhìn thấy! Tôi thấy con bé chết trên tay người nhà họ Hoäc, cô nghĩ tôi mù sao? Hả?"
Lưu Bội điên cuồng gào lên, khuôn mặt lạnh nhạt không cảm xúc thường ngày lúc này đã trở đỏ bừng lên vì tức giận, ánh mắt đầy hận thù nhìn Ôn Hủ Hủ như muốn xé cô thành từng mảnh.
Ôn Hủ Hủ ngẩn người.
Cuối cùng cô không nói gì, ánh mắt hoảng sợ đầy tuyệt vọng, nước mắt không ngừng rơi xuống.
Cậu không quan tâm đến cô.
Ông ta đang làm thủ tục tang lễ cho Đỗ Như Quân, toàn bộ quá trình đều không nhìn Ôn Hủ Hủ.
Đúng vậy, dù gì Đỗ Như Quân cũng là con gái ruột của họ. Ôn Hủ Hủ nhằm mắt lại.
Mấy phút sau, khi cô mở mắt ra lại lần nữa, đôi mắt còn vương nước mắt trên mi trở nên lạnh lẽo, cô đứng lên, sau đó nhanh chóng biến mất khỏi bệnh viện.
Đúng lúc này Hoäc Tư Tước cũng tìm đến.
Hắn thấy được chiếc xe Cayenne trắng quen thuộc ở bãi đỗ xe đang chuẩn bị rời đi, hắn nhanh chóng lái xe đến cản đường ngăn cô lại.
"Ôn Hủ Hủ, quả nhiên em ở đây, em có biết anh tìm em lâu lắm rồi không?"
Anh ngăn cô lại, nhìn thấy người trong xe là người mình muốn tìm, trái tim đang treo lơ lửng lập tức hạ xuống, hắn xuống xe đi về phía cô.
Lúc này hắn vẫn còn rất bình tĩnh.
Người đàn ông lúc nào cũng có thể tùy ý khống chế Thượng Hải, đối với hẳn mà nói, việc nhỏ này cũng không phải chuyện gì quan trọng, hắn cho rằng mình hoàn toàn có năng lực khống chế việc này.
Nhưng khi đến nơi, hẳn phát hiện người phụ nữ trong xe không giống ngày thường.
"Ôn Hủ Hủ?” "Là anh phái người theo dõi Đỗ gia?”
"...Đúng." Hoắc Tư Tước thành thật trả lời, sau đó hắn giải thích: "Anh theo dõi là vì..."
"Cho nên người cũng là anh giết." "Không phải!"
Hoắc Tư Tước không muốn nghe nhất là lời này, cảm xúc lập tức trở nên bực bội: "Người không phải do anh giết, anh không phái người giết cô ta."
Ôn Hủ Hủ cười lạnh: "Chứng cứ đâu? Anh có gì chứng minh người không phải do anh giết? Hoäc Tư Tước, có phải ngay từ đầu anh đã biết Đỗ Như Quân mới là người trộm bản thảo không?”
Hoäc Tư Tước: '...
Hản không thể phủ nhận lời này, vì đúng là như vậy, từ khi Cố Hạ nói với hắn cô ta không biết người phía sau là ai, sự chú ý của hắn đã chuyển đến
người phụ nữ Đỗ Như Quân kia.
Sau đó hắn gọi Lâm Tử Dương điều tra tất cả tài liệu trước khi nhà Ôn Hủ Hủ phá sản, hắn thấy Đỗ Như Quân và Ôn Hủ Hủ ở chung với nhau mấy năm, trong lòng hắn đã có thể xác nhận.
"Tôi còn tưởng rằng anh không điều tra, tôi vui vẻ, cảm động, tôi muốn lén lút giải quyết chuyện này, sau đó tôi nói với mợ, chỉ cần Đỗ Như Quân ngoan ngoãn để tôi xóa trí nhớ thì tôi sẽ bỏ qua cho. cô ta. Nhưng anh thì sao, Hoắc Tư Tước, anh làm gì vậy?"
Ôn Hủ Hủ ngồi trong xe, ánh mắt vô hồn, khuôn mặt nhỏ lớn bằng lòng bàn tay một nửa trắng bệch như tờ giấy, một nửa thì có thể thấy rõ năm dấu ngón tay in trên mặt.
Cô bị người khác đánh?
Hoäc Tư Tước trực tiếp bỏ qua lời cô nói, hắn hơi nheo mắt lại, trong ánh mắt là sự sắc bén.
"Ai đánh em? Có phải là Đỗ Hoa Sênh không?"
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!