Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

 

Người đàn ông dưới sân không có quá nhiều phản ứng, Lạc Du kéo hắn lại hắn cũng chỉ hất rồi rút cánh tay mình ra khỏi tay cô ta.

"Trong vòng ba giây, biến mất khỏi mắt tôi."

"Được, vậy anh nhớ đến tìm tôi, à đúng rồi, anh cho tôi mượn chút tiền đi, ba tôi lại khóa thẻ của tôi rồi"

Đột nhiên người phụ nữ kia oán giận nói một câu.

Gân xanh trên trán Hoäc Tư Tước nhảy lên, hẳn không thể nhịn được nữa, đưa mắt nhìn cô ta: "Cô lại làm gì rồi? Trước khi cô về ba cô đã cho cô năm trăm vạn rồi mà, cô mới về được bao lâu mà ông ấy lại khóa thẻ rồi?"

"Trách tôi được sao? Năm trăm vạn thì làm được cái gì chứ? Anh có biết tôi mua một bình thuốc thử thôi cũng một trăm vạn rồi không? Năm trăm vạn cũng chỉ đủ mua năm bình!"

"...Đồ điên" 

Lúc Ôn Hủ Hủ xoay người vào phòng ngủ đã nghe được hai từ người đàn ông bực bội nói ra.

Đồ điên, hắn nói người phụ nữ kia là đồ điên.

Nhưng mà sao cô lại cảm thấy hai chữ này vừa bất lực lại vừa cưng chiều vậy?

Ôn Hủ Hủ lại lần nữa vào phòng tắm, nhìn bản thân rõ ràng đã trở nên ủ rũ hơn nhiều ở trong gương, một lúc lâu sau cô phát hiện ra một chuyện, sự ghen ghét bắt đầu sinh sôi nảy nở giống như dây leo trong lòng cô.

Vì sao họ lại quen thuộc như vậy?

Ngay cả tiền tiêu vặt của Lạc Du người đàn ông này cũng biết, hơn nữa nghe ngữ điệu vừa rồi của hắn, dường như cũng không chút nào ngạc nhiên vì cô ta bị khóa thẻ, giống như chuyện này đã xảy ra

rất nhiều lần rồi vậy.

'Tám năm qua quan hệ của họ rốt cuộc là thế nào?

Ôn Hủ Hủ vô cùng ghen tị.

Hơn nữa cô chưa từng cảm thấy như vậy khi Cố Hạ vẫn ở đây...

Cuối cùng Hoäc Tư Tước vẫn đi cùng với Lạc Du.

Đúng là ông cụ Hoắc đã gọi Lạc Du đến, tại tiệc mừng thọ nhà họ Hoäc, Hoäc Tư Tước đã không khống chế được bản thân, ông lão có chút lo lắng nên mới gọi Lạc Du đến.

Lúc xuống tầng Ôn Hủ Hủ không thấy người đâu, cô cũng không hỏi.

"Dì Vương, hôm nay có cần làm gì không?”

"Không cần không cần, tiên sinh đã dặn chờ ngài ấy trở về sẽ đi thăm ba cô với cô, tôi giúp cô chuẩn bị một vài món, cô có muốn đề xuất món nào không?"

"Hả?”

Ôn Hủ Hủ ngẩn người, đột nhiên có chút không phản ứng kịp.

Hản biết chuyện này sao?

Trái tim cô lập tức loạn nhịp, dường như có ai đó đã chuyển tảng đá luôn đè nặng lên trái tim đi, cô không muốn thừa nhận nhưng tâm trạng cô

đúng là tốt hơn rất nhiều.

"Được" 

Cô đồng ý, sau đó bắt đầu ngồi trong biệt thự chờ người đàn ông kia về.

Nhưng cô đã phải thất vọng, cô chờ từ sáng đến chiều, người đi rồi vẫn chưa quay lại, ngược lại ông cụ Hoắc ở bên kia thấy cô vẫn chưa đi nên gọi điện thoại đến hỏi.

"Hủ Hủ, sao con chưa qua? Ba đã hẹn xong với giám ngục bên kia rồi, họ cũng chờ con rất lâu rồi."

"Hả? Vậy...Vậy con lập tức qua, ba nói họ chờ con một chút, con lập tức đến, được không ạ?" Ôn Hủ Hủ vừa nghe xong đã gấp gáp nói, cô cầm điện thoại, vội vàng khẩn cầu.

Cũng may ông cụ không trách cô.

Mấy phút sau, Ôn Hủ Hủ tự mình lái xe đi đến nhà giam.

Mà cô không biết rằng, lí do Hoắc Tư Tước chưa về là vì hắn đã bị Lạc Du thôi miên ở Lạc gia.

Chuyên môn tâm lí học của Lạc Du rất giỏi, khi còn nhỏ cô ta đã có thể đọc được tâm lí cảm xúc của đối phương, đến khi lớn lên một chút, cô ta đã có thể sử dụng cách của mình để thao túng người khác. 

Cho nên từ khi còn rất nhỏ Lạc Du đã được gọi là thần đồng thành phố A.

Năm đó Hoäc Tư Tước sở dĩ bị chú mang sang nước ngoài nguyên nhân lớn cũng vì ông cụ Hoắc. nghe nói đến chuyện này nên mới gửi Hoắc Tư Tước đến Lạc gia để chữa trị.

Sau đó hắn mới đồng ý.

Lạc Du nhìn người đàn ông bị mình thôi miên, theo thói quen tắt điện thoại bên cạnh hắn đi.

"Để anh ấy ngủ một lúc, đừng để bất kì ai quấy rầy anh ấy”

"Được, bác sĩ Lạc."

Trợ lí của cô ta nghe xong nhanh chóng gật đầu.

Không bao lâu sau Lạc Du đã rời đi, mãi cho đến đêm khuya cô ta mới quay về.

Thôi miên không giống một giấc ngủ của người bình thường, nếu như người thôi miên người bệnh không gọi người bị thôi miên dậy thì hắn căn bản sẽ không thể tỉnh giấc, huống hồ người thôi miên lại là Lạc Du rất có thiên phú.

Trợ lí thấy cô ta đã về, vốn muốn nhắc nhở cô ta đánh thức Hoắc Tư Tước trước.

Nhưng Lạc Du đi vào nhìn lướt qua rồi cũng không làm gì thêm, cô ta mang đồ ngủ đến phòng tắm.

Nửa tiếng sau, lúc cô ta vừa ra ngoài thì Ôn Hủ Hủ cũng đã lái xe đến cửa.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!