Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Vợ Trước Đừng Kiêu Ngạo - Hoắc Tư Tước

 

“Cái gì?”

Ôn Hủ Hủ chậm rãi ngẩng đầu lên, thắc mắc có phải bản thân mình nghe lầm hay không.

Hoäc Tư Tước tiếp tục châm chọc: "Tôi nói, bây giờ cô nhìn thấy bọn chúng như thế này, cô có cảm giác gì? Không phải lúc nào cũng khoe khoang mình là một người mẹ tốt sao?”

Giọng điệu hắn không chút khách khí, rất sắc bén.

Sắc mặt Ôn Hủ Hủ trắng bệch.

Cô không thể trả lời câu hỏi này, bởi vì hôm nay cô thực sự cảm thấy xấu hổ với bọn trẻ, cô cảm thấy có lỗi với bọn chúng vì quyết định của mình.

Nhưng mà những thứ này là do cô muốn sao?

Không phải, đây đều do bị nhà họ Hoäc bọn họ ép!

Ôn Hủ Hủ nhảm hai mắt lại, trong nháy mắt, khuôn mặt nhỏ nhắn to bằng bàn tay đã giàn giụa nước mắt. 

"Tôi còn có lựa chọn nào khác sao? Tôi trốn đi, ít nhất sau này còn có cơ hội gặp lại bọn chúng, nhưng nếu tôi rơi vào tay các người, có phải đến chết tôi cũng không thể nhìn thấy bọn chúng không?”

Lời nói của cô cực kỳ phẫn nộ.

Giống như một lưỡi dao sắc bén, sau khi xuyên qua không khí lạnh lẽo trong phòng khách, rồi đâm thẳng vào trong lòng Hoäc Tư Tước, trong chốc lát, hẳn ngồi ở đó không nói nên lời.

Quả nhiên cô chạy trốn vì chuyện này. Nhưng tại sao cô không tin hắn? Chẳng lẽ cô

thật sự cho rằng hắn có cùng suy nghĩa với lão già kia sao?

Người đàn ông có hơi tức giận.

Nhưng ngay sau đó, khi hắn nhớ tới những năm gần đây, không, không đúng, là sau khi hắn quen biết cô, hắn chưa từng làm một chuyện tốt nào cho cô cả, vì thế lửa giận cũng bị nghẹt ngay cổ họng.

Đúng vậy, sao cô có thể tin hẳn có thể bảo vệ cô chứ?

Hắn đối xử tệ với cô như vậy, cho tới bây giờ chưa từng đối xử tốt với cô, đổi lại là hẳn thì hắn cũng không tin. Hoäc Tư Tước không nói lời nào.

"Sao vậy? Anh không nói gì sao? Là bị tôi nói trúng rồi?”

Ôn Hủ Hủ nhìn thấy hắn không lên tiếng, vẻ mặt cô càng đầy vẻ giễu cợt hơn

Gân xanh trên thái dương Hoắc Tư Tước nổi lên.

Cuối cùng hắn không thể chịu đựng được nữa: "Nói gì? Tôi thấy đầu óc cô có vấn đề thì có, cái gì mà bây giờ rơi vào tay tôi? Không phải cô luôn ở trong tay tôi sao?”

Ôn Hủ Hủ: "... Hắn nổi điên cái gì?

Người đàn ông này giống như tìm được chỗ phản kích.

"Khi cô bị tôi tóm được từ Clear về, tôi không cho cô gặp con sao? Thậm chí cô còn xúc giục đứa con trai tôi nuôi trong năm năm chống lại tôi mà, cô còn muốn thế nào nữa? Hả?” 

Lần này Ôn Hủ Hủ thật sự chết lặng, cô hoàn toàn không hiểu người đàn ông này đang nói cái gì?

Tuy nhiên, cô không thể phủ nhận trái tim cô đã thở phào nhẹ nhõm sau khi nghe câu trả lời không phải như những gì cô nghĩ.

"Đó cũng là con trai tôi!"

"Đúng vậy, con trai của cô, vậy tôi nói cái gì sao? Cô muốn gặp thì gặp, muốn dẫn đi thì dẫn đi. Ôn Hủ Hủ, tôi đã nói rồi ngay cả việc tôi không ly hôn với cô, chính là vì muốn cùng nhau nuôi nấng hai đứa nhỏ, vì sao bây giờ cô còn sinh ra cái suy nghĩ như vậy chứ? Đầu cô thật sự bị đụng hỏng rồi sao?”

Dưới cơn tức giận, hắn thật sự muốn nhào tới lột da đầu người phụ nữ này ra, sau đó nhìn xem

bên trong rốt cuộc làm bằng cái gì?

Chưa bao giờ thấy một người phụ nữ nào ngu ngốc như vậy!

Ôn Hủ Hủ sững sời Giống như có thứ gì đó đập mạnh vào đầu cô, cô sững sờ không hề nhúc nhích, mở to hai mắt nhìn người đàn ông này.

Đúng vậy, sao cô lại quên chứ?  

Bây giờ bọn họ không ly dị, bởi vì người đàn ông này nói họ sẽ để cho bọn trẻ lớn lên trong một gia đình có đầy đủ ba mẹ.

Vậy thì hắn còn phải nhốt cô lại làm gì chứ? Cô bị điên rồi sao?

Cuối cùng Ôn Hủ Hủ cũng tỉnh táo, hiểu ra mọi chuyện.

Cô ngay lập tức cảm giác được niềm vui sướng dâng lên từ tận đáy lòng, những mù mịt, lạnh lão, bi thương tuyệt vọng đè lên người cô đều biến mất.

Chỉ trong vài giây ngắn ngủi, trong mắt cô hoàn toàn khôi phục ánh sáng rực rỡ.

Hoäc Tư Tước: '...

Không hiểu sao khi nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn như hoa khô héo của cô, cuối cùng cũng sống động rạng rỡ trở lại, trong lòng hắn cũng thở phào. nhẹ nhõm.

Hắn không thể nói rõ với cô.

Nói rõ thì ắt hẳn sẽ dính tới ông già kia, đến lúc đó với sự thông minh của cô, nếu biết sự thật về việc cô gả vào nhà họ Hoắc năm đó, chỉ sợ lại là một đả kích lớn hơn. 

Hoắc Tư Tước cuối cùng cũng rảnh xoa xoa cái trán đau nhức: "Còn gì muốn nói nữa không? Không thì đi lên ngủ!”

Ôn Hủ Hủ: "...

Cô nhìn người đàn ông này xong ngoan ngoãn đi lên ngủ.

Cô là như vậy, nếu chịu dỗ dành cô, cô sẽ giống như một con mèo ngoan ngoãn rất nghe lời.

Mà trước đây Hoắc Tư Tước lại chưa từng phát hiện ra điểm này.

Cố Hạ đích thân nhìn Ôn Hủ Hủ bị Hoắc Tư Tước bắt về nhà.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!