Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Vợ Trước Đừng Kiêu Ngạo - Hoắc Tư Tước

 

Làm gì thế? Đây là cái gì?

Ôn Hủ khó hiểu nhìn về phía người giúp việc này: "Dì Vương, đây là cái gì vậy?”

"Thời gian biểu hằng ngày của các tiểu thiếu gia, cô xem, từ lúc bọn họ thức dậy đến khi ăn sáng, các giáo viên tới cửa, cô Ôn, mỗi ngày đều có rất nhiều việc phải làm."

Dì Vương thấy cô vẫn chưa hiểu, vì thế chỉ vào những thứ được liệt kê trong danh sách, nói cho cô nghe từng thứ một.

Ban đầu Ôn Hủ Hủ nghe thấy chuyện của mấy đứa nhỏ, cô còn nghiêm túc xem, nhưng đến khi cô nhìn thấy trong danh sách này lại còn có sắp xếp. quét dọn phòng và thời gian giao sữa cho bọn nhỏ.

Đột nhiên, cô bừng tỉnh.

Không, đây không phải là công việc mà người giúp việc mới làm sao? Sao lại giao nó cho cô chứ?

Chẳng lẽ tên đàn ông thối tha kia... ?!I 

Cô chợt nhớ tới lời Hoäc Tư Tước nói tối hôm qua trước khi vào nhà, bỗng nhiên đôi mắt xinh đẹp của cô trợn tròn: "Chờ một chút, dì Vương, ai bảo dì đưa cái này cho tôi?”

"Thiếu gia, cậu nói sau này chuyện của bọn nhỏ đều giao cho cô, cô không biết sao?"

Dì Vương nhìn cô với vẻ kinh ngạc.

Ôn Hủ Hủ: ".."

Cô biết cái khỉ khô!

Tên đàn ông thối tha kia tối hôm qua cũng chỉ thuận miệng nói mà thôi, hơn nữa lúc ấy cô còn từ chối, quỷ mới biết sáng ra hắn sẽ làm như vậy thật!

Ôn Hủ Hủ nín thở ở ngực, sắp tức chết rồi, cô chạy ngay lên lầu lao vào phòng ngủ của mình cầm lấy điện thoại di động lập tức bấm số gọi.

"Ong... ong..."

"Alo?"

Sau khi chuông reo lên hơn mười giây, bên kia

điện thoại mới có người bắt máy, truyền đến giọng nói thấp giọng lười biếng mà lại tùy hứng. 

Ôn Hủ Hủ vừa nghe đã bùng nổ: "Hoäc Tư Tước, anh thật dám coi tôi là bảo mẫu nhà anh! Anh có bị bệnh không? Tôi có phải là bảo mẫu không? Tôi là mẹ của con anhI”

Giọng nữ nổi giận lôi đình hét lên trong điện thoại, mặc dù không mở loa ngoài nhưng vẫn sẽ có chút âm thanh rò rỉ ra ngoài l.

Vì vậy các quản lý cấp cao trong phòng hội nghị ngay lập tức im lặng.

Đặc biệt mấy người ngồi gần bên tổng giám đốc, sau khi nghe thây chữ "mẹ con" lỗ tai dựng thẳng còn nhọn hơn cả chó.

Mẹ con!

Đó không phải là vợ cũ của tổng thống sao? Họ vẫn còn qua lại gần như thế từ khi nào vậy? Có thể ở trong điện thoại quát vị bạo quân này, nếu đổi thành

cô Gố thì cô ta cũng không dám.

Mọi người đột nhiên vô cùng phấn khích. 

Nhưng nhìn tổng giám đốc đại nhân của bọn họ, bình thường rõ ràng vui buồn thất thường, chỉ cần làm cho hẳn không hài lòng một chút thôi thì hắn sẽ cho bạn không tìn vào cuộc sống từng phút một, nhưng lúc này, hắn nhận được cuộc điện thoại này lại không có chút phản ứng nào.

"Có vấn đề gì sao?"

"Anh nói gì? Tôi là mẹ của bọn trẻ, nhưng bây giờ anh lại bảo tôi làm bảo mẫu của chúng? Bộ não của anh có bị ngập nước không? Đứa con tôi sinh ra mà tôi còn phải hạ thấp thân phận của mình như vậy sao? Dựa vào cái gì?!!”

Ôn Hủ Hủ ở trong điện thoại nghe thấy tên cặn bã này không có chút ý cảm thấy tội lội nào, bất chợt tức giận lại chửi thêm một trận.

Có thể thấy được kỳ lạ là người đàn ông này không hề tức giận, ngược lại hình như tâm trạng còn rất vui sướng vì nghe thấy cô đang tức giận.

"Chỉ dựa vào bây giờ cô không thể đi ra ngoài, chỉ có thể ngoan ngoãn ở lại chỗ tôi, Ôn Hủ Hủ, tôi không nuôi người nhàn rỗi, hơn nữa do bản thân cô tự coi mình là bảo mẫu mà thôi, chẳng lẽ bình thường cô làm mẹ không chăm sóc bọn trẻ? Không phục vụ cuộc sống và sinh hoạt của chúng?” 

Ôn Hủ Hủ không có cách nào trả lời câu này của hắn.

Bởi vì cô suy nghĩ một chút về danh sách kia, ngoại trừ những chuyện quy định thời gian phải làm thì những chuyện khác cô vẫn sẽ làm cho dù cô không ở đây.

"Hơn nữa, ngoại trừ cái này, tôi còn trả lương cho cô, chỉ cần cô chăm sóc bọn trẻ, một tháng lương cộng thêm thưởng có gần mười vạn, tốt hơn nhiều so với cô làm việc ở cái bệnh viện tồi tàn kia, Ôn Hủ Hủ, cô còn có cái gì không hài lòng?"

“lịp"

Lời này thật sự là sỉ nhục cực mạnh!

Nhưng mà lửa giận trong lòng Ôn Hủ Hủ cứ như vậy từ từ tản đi, cho đến cuối cùng, cô "ba" một tiếng cúp điện thoại.

Quên đi, người đàn ông chết tiệt này, cái tên ngu ngốc nhiều tiền, ngu gì mà cô không kiếm tiền

chứi

Ôn Hủ Hủ rất có khí phách tiếp nhận công việc. 

Còn bên Hoäc Tư Tước, sau khi bỏ di động xuống, hẳn nhìn thấy các giám đốc điều hành cấp cao trước bàn hội nghị đều nhìn chằm chằm mình như kẻ ngốc, đuôi lông mày hẳn nhíu lại: "Nhìn cái gì? Chưa thấy cãi nhau bao giờ à?”

Các giám đốc điều hành cấp cao ngay lập tức thu lại ánh mắt giông như một con chuột.

Đúng là chưa bao giờ thấy!

Ôn Hủ Hủ cuối cùng vẫn ở lại biệt thự này, công việc mỗi ngày đơn giản chỉ là chăm sóc bọn trê, sau đó cùng bọn họ đi học, đủ loại lớp học đều là giáo viên tới cửa dạy.

Có cần phải học nhiều như vậy không?

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!