“Làm sao có thể để cô giúp chứ? Cô vẫn còn bị bệnh đấy, mau quay về nghỉ ngơi đi.”
"Không cần không cần, tôi đã khỏe hơn nhiều rồi, hơn nữa tôi cũng muốn học cách làm, sau này nếu bọn nhỏ muốn ăn tôi cũng có thể làm cho bọn chúng ăn."
Ôn Hủ Hủ rất lễ phép khéo léo từ chối, khuôn mặt nhỏ nhăn nở nụ cười, hoàn toàn nhìn không ra cô đang có chuyện gì.
Dì Vương rất bất đắc dĩ, cuối cùng chỉ có thể đồng ý.
Vì thế chạng vạng hôm đó, Ôn Hủ Hủ đi theo vị đầu bếp của khách sạn Toàn Cung kia học cách chế biến cua hoàng đế, có lẽ cũng vì luôn bận rộn.
Sau đó cô hầu như không còn nghĩ về chuyện kia nữa.
Cho dù là ngẫu nhiên sẽ xẹt qua đáy lòng, nhưng khi cô nhìn bọn nhỏ trong phòng khách đang trông mong chờ ăn món ăn này, cũng nhanh chóng nghĩ thông suốt.
Đúng vậy, các con của cô còn như vậy, tuổi còn nhỏ đã biết đùm bọc và đoàn kết với nhau.
Vậy cô có tư cách gì trách chị em nhà bọn họ chứ?
Bọn họ cũng là tình cảm tay chân, máu đặc hơn nước, hắn che chở chị ta có gì lạ đâu? Nếu như không che chở, chẳng lẽ bảo hẳn trơ mắt nhìn Hoäc Tư Tỉnh đi tù thanh danh bị hủy hết sao?
Ôn Hủ Hủ hoàn toàn cảm thấy thoải mái.
Cô cúi người tiếp tục cầm kềm cắt móng vuốt cua: "Sư phụ, cái nào cũng phải cắt bỏ sao?” Sư phụ đang xào rau: "Cắt đi, các tiểu thiếu gia
đều là trẻ con, quá cứng lo lắng làm tổn thương bọn họ, cắt nhãn một chút cũng không sao.”
“Được Ôn Hủ Hủ nghe vậy cho nên tiếp tục cắt. Đang lúc hết sức chăm chú làm món ăn này, bỗng nhiên dì Vương từ bên ngoài ầm ï tiến vào: "Cô Ôn, Tiểu Lâm tới đây đang ở bên ngoài, cậu ấy nói
bảo cô đi ra ngoài ngay, muốn dẫn cô đến một nơi.”
"Cái gì?"
Ôn Hủ Hủ ngẩn người, dẫn cô đến một nơi? Đi đâu?
Cô có hơi bối rối.
Nhưng lúc này, Lâm Tử Dương không đợi ở bên ngoài nữa mà đã tự tiến vào, nhìn thấy Ôn Hủ Hủ đang ở trong phòng bếp, anh ta lập tức chạy vào.
"Phu nhân, nhanh lên, ông cụ vừa rồi gọi điện thoại tới bảo tôi lập tức dẫn cô về nhà cũ một chuyến."
"A2"
"A cái gì nữa? Nhanh lên, trễ rồi sắp không kịp rồi, tổng giám đốc không chừng sẽ ném thẳng đại tiểu thư vào cục cảnh sát, đến lúc đó tập đoàn Hoäc thị sẽ gặp rắc rối lớn!”
Lâm Tử Dương nóng ruột nhìn thấy Ôn Hủ Hủ còn đang ngây người, dứt khoát tiến vào tóm cô đi ngay lập tức.
Ôn Hủ Hủ: "...
Cô mê man trong đầu hoàn toàn nổ tung, mãi cho đến khi bị kéo lên xe, chạy như bay rời khỏi vịnh
Nước Cạn thật xa, lúc này cô mới nuốt nước miếng.
"Cái này rốt cuôc... đã xảy ra chuyên gì?”
"Ah! Cô vẫn chưa biết sao? Sếp không nói với cô à? Đã tra ra vụ án kia của cô rồi, người đứng phía sau là đại tiểu thư, tổng giám đốc đi đến nhà cũ tìm cô ấy bảo cô ấy đi đầu thú với cảnh sát nhưng cô ấy không muốn, sau đó hai người cãi nhau, tổng giám đốc nổi giận muốn cảnh sát trực tiếp xông vào bắt người ngay tại chỗ, ông cụ hiện tại đang ngăn cản!”
Lâm Tử Dương đầu đầy mồ hôi, có thể thấy được chuyện này lúc ấy rất kịch liệt!
Ôn Hủ Hủ không nói lời nào.
Cô ngồi ở đó, cũng chỉ cảm thấy trong đầu giống như có thứ gì đó nổ tung, sau khi "ong" một tiếng thì hoàn toàn loạn thành một nồi cháo.
Cái này sao có thể chứ? Cô có nghe nhầm không?
Cách đây không lâu Hoäc Tư Tinh còn tự tin gọi điện thoại tới nói muốn đánh cược với Ôn Hủ Hủ, xem lần này em trai chị ta rốt cuộc sẽ giúp chị ta? Hay là sẽ đại nghĩa diệt thân?
Vì thế, chị ta còn đặc biệt chụp một tấm ảnh em trai chị ta đã đến nhà cũ.
Có chuyện gì vậy? Hướng gió trong nháy mắt đã thay đổi?
Ngón tay mảnh khảnh của Ôn Hủ Hủ nằm chặt trong lòng bàn tay, đáy lòng giống như nổi lên một đợt sóng lớn, một lúc lâu cũng không thể bình tĩnh lại.
Nửa tiếng sau.
Sau khi Ôn Hủ Hủ đến nhà cũ, chưa đi vào đã nhìn thấy trong ngôi nhà cửa cao nghiêm ngặt lúc này đã có rất nhiều bóng người đang chen chúc ở bên trong.
Loáng thoáng còn có thể nghe thấy một số tiếng bàn luận.
"Mau mau vào thôi, không chắc đã ầm ï tới mức nào nào."
Lâm Tử Dương ở bên ngoài nhìn thấy hết hồn vội vàng dẫn theo Ôn Hủ Hủ đi vào.
Đây là lần đầu tiên Ôn Hủ Hủ trở lại căn nhà này trước mặt nhiều người như vậy sau năm năm.
“Ôn Hủ Hủ, mấy người nhìn xem, đúng là Ôn Hủ Hủ rồi, cô ta thật sự sống lại rồi!”
"Trời ơi, không tận mắt nhìn thấy thì tôi thật sự không thể tin được, cái này cũng quá lợi hại đi, con nhóc này vậy mà có thể giấu chúng ta."
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!