Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Vợ Trước Đừng Kiêu Ngạo - Hoắc Tư Tước

 

Hoắc Tư Tước đưa Ôn Hủ Hủ lên lầu ba.

Có thể là hản đang lo lắng nếu để cô ở lại lầu hai, thì sẽ bị hai đứa nhỏ quấy rầy đến cô. Hoặc phải chăng là hắn thấy tình trạng của cô hiện tại không được yên tâm, sợ cô đêm hôm lại xảy ra chuyện gì.

Sau khi cân nhắc kỹ càng hắn liền đưa cô lên phòng ngủ ở lầu ba.

Một nơi riêng tư nhiều năm như vậy chưa từng có bất cứ người phụ nữ nào lui tới ở lại.

“Ông chủ, cái này...... cô Ôn không sao chứ? Có muốn mời bác sĩ đến khám không?”

Dì Vương lúc này cũng bị đánh thức, dì nghe được động tĩnh phía trên, vội vàng đi lên xem.

Nhưng Hoäc Tư Tước chỉ lạnh lùng lắc đầu. Sau đó, hắn cũng mặc kệ người phụ nữ đang nằm trong lòng mình có bẩn đến đâu, hắn cũng trực tiếp đặt cô lên giường của mình.

Dì Vương: "......

“Còn có việc gì không?” 

“Không...... không có. Nếu không có việc gì nữa, tôi xuống dưới chăm sóc cho tiểu thiếu gia Mặc Mặc. Lúc nãy tôi thấy cậu ấy cũng trở về cùng ngài.” Dì Vương vội vàng tìm một cái cớ rời đi.

Lúc này Hoäc Tư Tước mới nhớ tới con trai.

Cúi đầu nhìn người phụ nữ được mình đặt trên giường, lông mày hắn nhíu lại mở miệng: "Ừ, dì nói với thằng bé tắm rửa thay quần áo trước, lát nữa ba

sẽ xuống tìm nó”

Chuyện đêm nay, hắn cảm thấy cần phải giải thích rõ với cậu bé kia.

Bằng không, hắn e rằng mối quan hệ ba con của bọn họ, sau này sẽ xuất hiện vết nứt khó có thể chữa lành được.

Dì Vương nhanh chóng đi xuống.

Mấy phút sau, Hoäc Tư Tước cởi áo khoác ra, xắn tay áo đi vào phòng làm việc cầm hòm thuốc...

Đêm hôm đó, phòng ngủ lầu ba của tòa biệt thự này rất lâu rồi mới lại sáng đèn như thế.

Một đêm yên tĩnh.

Ngày hôm sau. 

Dì Vương đã dậy rất sớm, sau khi dì làm xong bữa sáng, liền đi lên gọi người.

“Ông......chủ? Tối qua ngài ngủ ở đây sao?”

Vừa tới lầu ba, dì Vương hơi ngạc nhiên khi nhìn thấy Hoắc Tư Tước đang khó chịu đi ra từ phòng làm việc.

Có chuyện gì đang xảy ra vậy?

Không phải cô Ôn vẫn còn là vợ hắn sao? Sao hắn lại phải giấu diếm như vậy?

Dì Vương hết sức kinh ngạc.

Hoäc Tư Tước ngừng một chút, quay đầu nhìn thấy là Dì Vương. Bỗng nhiên hắn giống như là bắt được một cây cỏ cứu mạng, "Rầm" một tiếng, một cước đá bay cửa phòng ngủ của mình, vẻ mặt vô cùng chán ghét.

“Dì đi dọn dẹp bên trong đi, bẩn muốn chết Dì Vương: ......” Dì Vương nhanh chóng chạy lên nhìn vào phòng

hắn. Đúng là như vậy, trong phòng ngủ xa hoa cao cấp, từ xa đã có thể ngửi thấy mùi chua. 

Đợi đến khi dì Vương tiến lại gần, còn phát hiện cả tấm chăn đều bị ném xuống đất, trên ga giường trần trụi và còn có vài vũng nôn mửa.

Lại còn nôn?

Chuyện gì đang xảy ra vậy? Chẳng lẽ là cô Ôn sao?

Không đúng, cô Ôn đâu? Trong phòng ngủ này không thấy ai cả.

Chị Vương ý thức được vấn đề quan trọng, vì thế dì ta lập tức lại đi ra: "Ông chủ, vậy...... cô Ôn đâu?

“Bên cạnh!" Hai mắt Hoắc Tư Tước đục ngầu, tâm tình cực kì kém

“Hả? Bên cạnh?”

“Ừ, tối hôm qua cô ta vừa sốt vừa nôn mửa, làm cho giường rối tỉnh rối mù lên. Tôi ném cô ta sang phòng bên cạnh. Đúng rồi, dì thu dọn xong thì gọi bác sĩ tới cho cô ta.”

Hoắc Tư Tước rất không kiên nhẫn nói xong, liền cầm áo choàng tắm đi vào phòng tăm. 

Dì Vương nhìn thấy cảnh này, thật sự là dở khóc dở cười.

Sao trông giống như một đứa trẻ vậy?

Sau đó, dì Vương đến phòng làm việc bên cạnh để xem xét lại.

Sau khi tới đây, dì giúp việc phát hiện ra trong phòng làm việc có bật hệ thống sưởi ấm. Dì đưa mắt nhìn lên trên chiếc sô pha kia, có một người phụ nữ đang được một tấm thảm lông bọc lấy năm ở đó.

Có thể là vì tối hôm qua bệnh nặng, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô tái nhợt, hai mắt nhắm chặt, thoạt nhìn rất đáng thương.

Có phải ông chủ đã canh chừng cô Ôn cả đêm?

Dì Vương vui vẻ, vội vàng đến phòng ngủ thu dọn chăn đệm bẩn ôm ra ngoài.

Sau đó dì ta đi xuống lầu gọi điện thoại.

Mười phút sau, Hoắc Tư Tước cũng tắm rửa xong đi ra. 

Tối hôm qua đâu chỉ là một đêm hắn không ngủ, hẳn ngay cả tắm cũng chưa tắm rửa. Vốn tưởng rằng cô sẽ ngoan ngoãn, hắn mới để cho cô ngủ một giấc ngon lành.

Không ngờ không bao lâu sau cô liền bắt đầu mê sảng, không ngừng nói cô không có giết người!

Sau đó hắn bước tới để xem, thì người cô đã nóng hổi và bắt đầu nôn mửa.

Hắn cũng đã đoán được cô sẽ bị bệnh. Vì ngày hôm nay trời khá lạnh nhưng cô còn bị nhốt nguyên ngày ở trong phòng thẩm vấn của đồn cảnh sát đến thiết bị sưởi ấm đều không có.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!